春葱


春葱的组词


春鳸

chūn hù

春试

chūn shì

春花

chūn huā

春禽

chūn qín

春彩

chūn cǎi

春序

chūn xù

春服

chūn fú

春画

chūn huà

春英

chūn yīng

春葱

chūn cōng

春荐

chūn jiàn

春芒

chūn máng

春纱

chūn shā

春贷

chūn dài

春朝

chūn cháo

春元

chūn yuán

春节

chūn jié

春晚

chūn wǎn

春霖

chūn lín

春王

chūn wáng

春色

chūn sè

春茗

chūn míng

春令

chūn lìng

春箭

chūn jiàn

春醠

chūn àng

春飙

chūn biāo

春畲

chūn shē

春酒

chūn jiǔ

春兴

chūn xìng

春芜

chūn wú

春膏

chūn gāo

春路

chūn lù

春柜

chūn guì

春泽

chūn zé

春减

chūn jiǎn

春词

chūn cí

春霆

chūn tíng

春坊

chūn fāng

春种

chūn zhòng

春和

chūn hé

春见

chūn jiàn

春流

chūn liú

春梢

chūn shāo

春眼

chūn yǎn

春困

chūn kùn

春驹

chūn jū

春阳

chūn yáng

春醅

chūn pēi

春笋

chūn sǔn

春远

chūn yuǎn

春社

chūn shè

春赋

chūn fù

春日

chūn rì

春吏

chūn lì

春态

chūn tài

春气

chūn qì

春申

chūn shēn

春华

chūn huā

春辉

chūn huī

春首

chūn shǒu

春生

chūn shēng

春帖

chūn tiě

春酿

chūn niàng

春红

chūn hóng

春场

chūn chǎng

春光

chūn guāng

春秧

chūn yāng

春焙

chūn bèi

春旆

chūn pèi

春霭

chūn ǎi

春意

chūn yì

春黛

chūn dài

春作

chūn zuò

春陔

chūn gāi

春颁

chūn bān

春酌

chūn zhuó

春卿

chūn qīng

春熙

chūn xī

春律

chūn lǜ

春声

chūn shēng

春司

chūn sī

春芳

chūn fāng

春风

chūn fēng

春旛

chūn fān

春帝

chūn dì

春陵

chūn líng

春条

chūn tiáo

春皇

chūn huáng

春至

chūn zhì

春谷

chūn gǔ

春赏

chūn shǎng

春荒

chūn huāng

春力

chūn lì

春旗

chūn qí

春梦

chūn mèng

春联

chūn lián

春影

chūn yǐng

春身

chūn shēn

春孟

chūn mèng

春曹

chūn cáo

春浦

chūn pǔ

春容

chūn róng

春水

chūn shuǐ

春麦

chūn mài

春农

chūn nóng

春榜

chūn bǎng

春襟

chūn jīn

春女

chūn nǚ

春装

chūn zhuāng

春眠

chūn mián

春枯

chūn kū

春天

chūn tiān

春藉

chūn jiè

春化

chūn huà

春甸

chūn diàn

春耕

chūn gēng

春游

chūn yóu

春景

chūn jǐng

春袍

chūn páo

春潮

chūn cháo

春陌

chūn mò

春丛

chūn cóng

春茶

chūn chá

春岚

chūn lán

春蔬

chūn shū

春余

chūn yú

春仲

chūn zhòng

春蠒

chūn jiǎn

春波

chūn bō

春幡

chūn fān

春繁

chūn fán

春台

chūn tái

春方

chūn fāng

春節

chūn jiē

春妆

chūn zhuāng

春嫩

chūn nèn

春荣

chūn róng

春熟

chūn shú

春翘

chūn qiào

春盛

chūn shèng

春心

chūn xīn

春醪

chūn láo

春融

chūn róng

春寒

chūn hán

春宵

chūn xiāo

春明

chūn míng

春衣

chūn yī

春信

chūn xìn

春岑

chūn cén

春娇

chūn jiāo

春书

chūn shū

春料

chūn liào

春江

chūn jiāng

春雷

chūn léi

春溟

chūn míng

春乌

chūn wū

春职

chūn zhí

春野

chūn yě

春蒐

chūn sōu

春播

chūn bō

春神

chūn shén

春阁

chūn gé

春艳

chūn yàn

春缬

chūn xié

春魂

chūn hún

春凳

chūn dèng

春铨

chūn quán

春圃

chūn pǔ

春兰

chūn lán

春盎

chūn àng

春渚

chūn zhǔ

春祭

chūn jì

春团

chūn tuán

春忙

chūn máng

春貌

chūn mào

春杪

chūn miǎo

春贡

chūn gòng

春禁

chūn jìn

春瑞

chūn ruì

春禊

chūn xì

春深

chūn shēn

春分

chūn fēn

春慵

chūn yōng

春溜

chūn liū

春瘟

chūn wēn

春人

chūn rén

春鸿

chūn hóng

春事

chūn shì

春祠

chūn cí

春典

chūn diǎn

春享

chūn xiǎng

春讯

chūn xùn

春务

chūn wù

春暄

chūn xuān

春国

chūn guó

春中

chūn zhōng

春恨

chūn hèn

春晓

chūn xiǎo

春燕

chūn yàn

春灌

chūn guàn

春牛

chūn niú

春酲

chūn chéng

春老

chūn lǎo

春情

chūn qíng

春晖

chūn huī

春草

chūn cǎo

春敷

chūn fū

春杯

chūn bēi

春旦

chūn dàn

春芽

chūn yá

春歌

chūn gē

春棹

chūn zhào

春骑

chūn qí

春碧

chūn bì

春冰

chūn bīng

春候

chūn hòu

春妇

chūn fù

春怨

chūn yuàn

春菢

chūn bào

春府

chūn fǔ

春桂

chūn guì

春酎

chūn zhòu

春雨

chūn yǔ

春夫

chūn fū

春药

chūn yào

春韶

chūn sháo

春晕

chūn yūn

春月

chūn yuè

春霁

chūn jì

春云

chūn yún

春瓮

chūn wèng

春汛

chūn xùn

春馌

chūn yè

春唤

chūn huàn

春菇

chūn gū

春枝

chūn zhī

春烟

chūn yān

春液

chūn yè

春脚

chūn jiǎo

春选

chūn xuǎn

春煦

chūn xù

春年

chūn nián

春病

chūn bìng

春漏

chūn lòu

春牓

chūn bǎng

春满

chūn mǎn

春澌

chūn sī

春山

chūn shān

春骝

chūn liú

春尖

chūn jiān

春丝

chūn sī

春礿

chūn yuè

春耨

chūn nòu

春蚕

chūn cán

春闱

chūn wéi

春妍

chūn yán

春搜

chūn sōu

春半

chūn bàn

春结

chūn jié

春廪

chūn lǐn

春思

chūn sī

春田

chūn tián

春罗

chūn luó

春桃

chūn táo

春宫

chūn gōng

春物

chūn wù

春涨

chūn zhǎng

春藻

chūn zǎo

春头

chūn tóu

春靁

chūn léi

春畬

chūn shē

春纤

chūn xiān

春曦

chūn xī

春精

chūn jīng

春度

chūn dù

春归

chūn guī

春尽

chūn jìn

春温

chūn wēn

春赛

chūn sài

春正

chūn zhèng

春运

chūn yùn

春史

chūn shǐ

春季

chūn jì

春工

chūn gōng

春醁

chūn lù

春茧

chūn jiǎn

春秀

chūn xiù

春醴

chūn lǐ

春胜

chūn shèng

春假

chūn jià

春官

chūn guān

春耜

chūn sì

春锦

chūn jǐn

春锄

chūn chú

春灯

chūn dēng

春残

chūn cán

春卷

chūn juǎn

春谜

chūn mí

春素

chūn sù

春旱

chūn hàn


春葱

chūn cōng

珑葱

lóng cōng

山葱

shān cōng

冬葱

dōng cōng

鹿葱

lù cōng

青葱

qīng cōng

菁葱

jīng cōng

笼葱

lóng cōng

茖葱

gé cōng

大葱

dà cōng

茏葱

lóng cōng

洋葱

yáng cōng

削葱

xuē cōng

小葱

xiǎo cōng

木葱

mù cōng

郁葱

yù cōng

范葱

fàn cōng

水葱

shuǐ cōng

香葱

xiāng cōng

愣葱

lèng cōng

玉葱

yù cōng

黝葱

yǒu cōng

蒜葱

suàn cōng

欝葱

yù cōng

汉葱

hàn cōng

沙葱

shā cōng

拧葱

nǐng cōng

憨葱

hān cōng

撧葱

juē cōng

剥葱

bāo cōng

楼葱

lóu cōng

上一组词:度尺
下一组词:葱鬱

更多春的组词

春葱的意思


词语解释:

喻女子细嫩的[.好工具]手指。

引证解释:

⒈ 喻女子细嫩的手指。

引唐白居易《筝》诗:“双眸翦秋水,十指剥春葱。”
元吴昌龄《端正好·美妓》套曲:“衬緗裙玉钩三寸,露春葱十指如银。”
《随园诗话》卷三引清汪玉枢《养蚕》诗:“小姑畏人房闥潜,采桑那惜春葱纤。”

国语词典:

葱叶管状,似人的手指,春时尤纤嫩,故以春葱比喻女子手指。

网络解释:

春葱

春葱,读音chūn cōng,汉语词语,指春天的嫩葱,比喻女子细嫩雪白的手指。
更多葱的组词

春葱详细解释


读音:chūn

春chūn(1)(名)春季;一年的第一季。(2)(名)男女情欲:~情。(3)(名)姓。

读音:cōng

葱cōng(1)(名)多年草本植物;有辛辣味:大~。(2)(形)青色:~翠。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025