dōng yù
dōng tiān
dōng chú
dōng niàng
dōng mǐ
dōng mài
dōng wēn
dōng gǔ
dōng xuān
dōng huā
dōng chǔ
dōng zhèn
dōng jì
dōng jià
dōng fú
dōng shí
dōng hōng
dōng xīn
dōng lìng
dōng yùn
dōng rì
dōng cáo
dōng táo
dōng dōng
dōng gēng
dōng yǔ
dōng líng
dōng zhuāng
dōng róng
dōng yǒng
dōng cài
dōng qiú
dōng huī
dōng wēn
dōng hán
dōng xiàn
dōng fēng
dōng qīng
dōng kuí
dōng guān
dōng zāng
dōng zǎi
dōng láo
dōng yuè
dōng zhù
dōng yī
dōng dǐ
dōng gū
dōng ài
dōng shì
dōng shòu
dōng xián
dōng cáng
dōng jí
dōng fáng
dōng guàn
dōng xué
dōng cōng
dōng xì
dōng zhé
dōng qīng
dōng xùn
dōng xùn
dōng jìn
dōng jié
dōng zhān
dōng yè
dōng zhì
dōng láng
dōng mián
dōng guā
dōng fū
dōng gāng
dōng lóng
dōng huá
nǐng cōng
mù cōng
dōng cōng
lóng cōng
jīng cōng
shā cōng
qīng cōng
lóng cōng
yǒu cōng
chūn cōng
hān cōng
yù cōng
juē cōng
yù cōng
bāo cōng
shuǐ cōng
lèng cōng
lóu cōng
dà cōng
yù cōng
fàn cōng
yáng cōng
shān cōng
gé cōng
lóng cōng
xiǎo cōng
suàn cōng
xiāng cōng
xuē cōng
lù cōng
hàn cōng
⒈ 见“冬葱”。亦作“冬葱”。野菜名。葱的一种。
引《管子·戒》:“北伐山戎,出冬葱与戎叔,布之天下。”
明李时珍《本草纲目·菜一·葱》﹝集解﹞引韩保昇曰:“葱,凡四种,冬葱即冻葱也,夏衰冬盛,茎叶俱软美。”
冬dōng(1)(名)一年的第四个季节:~季。(2)姓。(3)(拟)敲鼓或敲门等声音:鼓声~~。
葱读音:cōng葱cōng(1)(名)多年草本植物;有辛辣味:大~。(2)(形)青色:~翠。