rèn wěi
dùn wěi
jūn wěi
cháng wěi
jù wěi
běn wěi
chuí wěi
fēn wěi
pán wěi
shé wěi
chēng wěi
tián wěi
páng wěi
jué wěi
zhōu wěi
fán wěi
ān wěi
jì wěi
pán wěi
juān wěi
duǒ wěi
pán wěi
fèng wěi
jiāo wěi
dǎng wěi
píng wěi
xiàn wěi
dì wěi
shuāi wěi
chén wěi
jiàng wěi
xiāo wěi
zū wěi
dǎng wěi
jiàn wěi
jì wěi
yíng wěi
piān wěi
wài wěi
bù wěi
wǎn wěi
yóu wěi
yuán wěi
cóng wěi
zhōu wěi
bō wěi
tuī wěi
yě wěi
jiā wěi
lín wěi
duān wěi
fán wěi
bù wěi
wèi wěi
huì wěi
qīn wěi
tuì wěi
yún wěi
juàn wěi
diān wěi
wǎn wěi
zhì wěi
gù wěi
yuán wěi
tuán wěi
谓以财物相救助。
《周礼·秋官·小行人》:“若国凶荒,则令賙委之。” 孙诒让正义:“賙委,谓相给致其委积也。” 刘师培《<文章学史>序》:“賙委有辞,犒禬有辞。”
同“周”。现在通常写作周。
委读音:wěi,wēi[ wěi ]1. 任,派,把事交给人办:委托。委派。委任。委员。委以重任。
2. 抛弃,舍弃:委弃。委之于地。
3. 推托,卸:推委。委罪。
4. 曲折,弯转:委曲。委婉。委屈。
5. 积聚:委积。
6. 末、尾:原委。穷源意委(追究事物本原及其发展)。
7. 确实:委实。
8. 无精打采,不振作:委顿。委靡。