chén biāo
chén suǒ
chén bǐ
chén niàn
chén wán
chén lǚ
chén míng
chén měi
chén yǎng
chén dú
chén lǎn
chén tú
chén yāng
chén qiú
chén shì
chén fǔ
chén rǒng
chén mái
chén jī
chén tóu
chén mào
chén yì
chén shā
chén biān
chén yì
chén huà
chén sú
chén dú
chén tiǎn
chén tà
chén xià
chén pú
chén dòng
chén juān
chén nì
chén yù
chén diàn
chén tǔ
chén xiāng
chén miàn
chén mèng
chén hùn
chén gēn
chén xuān
chén ài
chén jì
chén kū
chén lù
chén rǎng
chén chù
chén qiān
chén jiān
chén mái
chén bèn
chén jìng
chén lǜ
chén zhǎng
chén mò
chén lòu
chén róng
chén wěi
chén fèi
chén xiāo
chén bào
chén huái
chén miǎo
chén zǐ
chén jī
chén fēn
chén huì
chén xiǎng
chén yān
chén huán
chén zhì
chén biǎo
chén yuán
chén hǎi
chén bàng
chén gēng
chén wù
chén shā
chén sù
chén chén
chén huàn
chén qíng
chén dù
chén xiāo
chén yì
chén ní
chén zá
chén ān
chén méi
chén kè
chén shì
chén chuáng
chén fú
chén gòu
chén xiǎng
chén wǎng
chén shì
chén lèi
chén yùn
chén qì
chén xiàng
chén qū
chén mí
chén tīng
chén sī
chén kè
chén jié
chén kě
chén yīng
chén fán
chén wàng
chén yán
chén wù
chén zhú
chén yīn
chén xí
chén zhuó
chén chuáng
chén bǐ
chén wù
chén āi
chén zèng
chén wài
chén mèi
chén láo
chén yǔ
chén yán
chén wēi
chén fēng
chén gū
chén guǐ
chén hūn
chén shì
chén wū
chén piāo
chén méng
chén tuì
chén yì
chén fán
chén zhàng
chén zhé
chén bǐ
chén jī
chén zī
chén sè
chén lù
chén huán
chén jiè
chén xiè
chén lóng
chén fèn
chén hún
chén fán
chén fēn
chén jīn
chén xīn
chén pǐn
chén jiè
chén huī
chén diǎn
tián wěi
lín wěi
wǎn wěi
tuì wěi
chuí wěi
jiāo wěi
rèn wěi
juān wěi
ān wěi
bō wěi
xiāo wěi
dǎng wěi
yuán wěi
dì wěi
fán wěi
yě wěi
shuāi wěi
zū wěi
wǎn wěi
xiàn wěi
duǒ wěi
duān wěi
piān wěi
páng wěi
pán wěi
jiā wěi
fán wěi
chén wěi
juàn wěi
gù wěi
fèng wěi
jì wěi
fēn wěi
bù wěi
jì wěi
dùn wěi
wèi wěi
jué wěi
zhì wěi
yóu wěi
yún wěi
jù wěi
jiàng wěi
jiàn wěi
wài wěi
jūn wěi
yíng wěi
bù wěi
chēng wěi
pán wěi
pán wěi
dǎng wěi
qīn wěi
zhōu wěi
tuī wěi
yuán wěi
diān wěi
běn wěi
zhōu wěi
huì wěi
shé wěi
cháng wěi
tuán wěi
píng wěi
cóng wěi
⒈ 废置;委弃。
引宋范仲淹《答赵元昊书》:“禾黍云合,甲胄尘委,养生葬死,各终天年。”
清感惺《游侠传·侠踪》:“五陵尘委,王孙无家。”
尘chén(1)(名)尘土;附在器物上或飞扬着的细土:除~器|一~不染。(2)(名)尘世:红~|~俗。
委读音:wěi,wēi[ wěi ]1. 任,派,把事交给人办:委托。委派。委任。委员。委以重任。
2. 抛弃,舍弃:委弃。委之于地。
3. 推托,卸:推委。委罪。
4. 曲折,弯转:委曲。委婉。委屈。
5. 积聚:委积。
6. 末、尾:原委。穷源意委(追究事物本原及其发展)。
7. 确实:委实。
8. 无精打采,不振作:委顿。委靡。