tián píng
tián tiē
tián jiē
tián cāng
tián qī
tián fǔ
tián huì
tián mén
tián qì
tián zé
tián xiàn
tián yē
tián jù
tián dǔ
tián yā
tián ān
tián xiàn
tián biǎn
tián rèn
tián bǎng
tián liào
tián hóng
tián mǎn
tián fāng
tián jī
tián hé
tián lín
tián shū
tián ài
tián xiě
tián hè
tián chōng
tián qiáo
tián bào
tián yīng
tián yì
tián pián
tián xiàn
tián wěi
tián péi
tián rán
tián zǒng
tián yān
tián sè
tián shí
tián nà
tián huà
tián fǔ
tián tián
tián hǎi
tián fú
tián shí
tián fáng
tián guǎ
tián chí
tián xiě
tián yā
tián è
tián fā
tián zǐ
tián sù
tián liè
tián bǔ
tián xiè
tián wèi
tián cí
xiàn wěi
chén wěi
cóng wěi
jiāo wěi
juān wěi
dùn wěi
pán wěi
yíng wěi
pán wěi
dǎng wěi
zhì wěi
jù wěi
zhōu wěi
shé wěi
duān wěi
fèng wěi
dì wěi
wài wěi
pán wěi
yuán wěi
wèi wěi
tuì wěi
jì wěi
chuí wěi
juàn wěi
zhōu wěi
gù wěi
zū wěi
piān wěi
bù wěi
bō wěi
yě wěi
xiāo wěi
shuāi wěi
fán wěi
yóu wěi
yún wěi
běn wěi
wǎn wěi
jì wěi
yuán wěi
chēng wěi
píng wěi
fán wěi
fēn wěi
lín wěi
páng wěi
huì wěi
qīn wěi
diān wěi
tuán wěi
tuī wěi
tián wěi
rèn wěi
dǎng wěi
duǒ wěi
jiàng wěi
jué wěi
jiàn wěi
jūn wěi
jiā wěi
wǎn wěi
bù wěi
ān wěi
cháng wěi
⒈ 纷集;堆积。
引汉刘桢《杂诗》:“职事相填委,文墨纷消散。”
宋周密《武林旧事·元夕》:“京尹乘小提轿,诸舞队次第簇拥前后,连亘十餘里,锦绣填委,簫鼓振作,耳目不暇给。”
清龚自珍《己亥六月重过扬州记》:“归馆,郡之士皆知余至,则大讙,有以经义请质难者,有发史事见问者……填委塞户牖,居然嘉庆中故态。”
《宋史·河渠志五》:“江道既分,水復湍暴,沙石填委,多成滩磧。”
鲁迅《汉文学史纲要》第四篇:“即事兴情,因而成赋,然文辞繁縟填委,时涉神仙,与玉之《九辩》、《招魂》及当时情景颇违异。”
1. 把空缺的地方塞满或补满:填塞。填补。填充。填空(kòng )。义愤填膺。
2. 在空白表格上按项目写:填表。填词。
3. 形容声音巨大:填然。
委读音:wěi,wēi[ wěi ]1. 任,派,把事交给人办:委托。委派。委任。委员。委以重任。
2. 抛弃,舍弃:委弃。委之于地。
3. 推托,卸:推委。委罪。
4. 曲折,弯转:委曲。委婉。委屈。
5. 积聚:委积。
6. 末、尾:原委。穷源意委(追究事物本原及其发展)。
7. 确实:委实。
8. 无精打采,不振作:委顿。委靡。