tuō wěi
tuō bǐ
tuō jiā
tuō fén
tuō mù
tuō zhòng
tuō guó
tuō fú
tuō chéng
tuō yù
tuō fù
tuō shì
tuō jì
tuō xī
tuō cái
tuō qiǎo
tuō pí
tuō zhōng
tuō jiù
tuō fēng
tuō chuán
tuō biàn
tuō shí
tuō jū
tuō duó
tuō shǎng
tuō fěng
tuō gū
tuō xiǎng
tuō mìng
tuō chéng
tuō chēng
tuō hàn
tuō bì
tuō wù
tuō fú
tuō jí
tuō huà
tuō hǎo
tuō bì
tuō jì
tuō ài
tuō yī
tuō shì
tuō jiāo
tuō méng
tuō chǔ
tuō hòu
tuō rén
tuō xìn
tuō fēn
tuō bō
tuō qū
tuō míng
tuō lì
tuō líng
tuō huái
tuō fù
tuō fǎ
tuō tāi
tuō lǜ
tuō biǎo
tuō luó
tuō fù
tuō zuì
tuō yuán
tuō mào
tuō mèi
tuō jǐng
sǐ zhōng
yuè zhōng
lìng zhōng
tuō zhōng
shàn zhōng
yī zhōng
shòu zhōng
shèn zhōng
xù zhōng
zhuī zhōng
jiǔ zhōng
chū zhōng
jì zhōng
zhèng zhōng
mài zhōng
yì zhōng
yǒng zhōng
gū zhōng
wú zhōng
shì zhōng
bǎo zhōng
gào zhōng
mìng zhōng
shǐ zhōng
dài zhōng
suì zhōng
tuō zhōng
zhòng zhōng
hán zhōng
è zhōng
xiōng zhōng
qī zhōng
dài zhōng
dǔ zhōng
guī zhōng
dài zhōng
báo zhōng
kǎo zhōng
bù zhōng
lín zhōng
nián zhōng
jù zhōng
zuì zhōng
kè zhōng
jiǎ zhōng
依靠以终老。
晋郭璞《山海经图赞补遗·都广之野》:“爰有羔穀,鸞歌凤舞, 后稷託终,乐哉斯土。”
谓临终托以后事。
宋赵与时《宾退录》卷三:“ 前燕慕容暐初立, 慕容根譖慕容恪 、 慕容评将谋为乱。 暐曰:‘二公国之亲穆,先帝所託终,应无此。’”
1.同“托”
2.~。
终读音:zhōng终zhōng(1)(形)最后;末了:~点|~场|~极|~审|~霜。(2)(名)指人死:临~。(3)(副)终归;终于;到底:~必|~将。(4)(形)自始至终的整段时间:~日|~岁|~年|~生。(5)姓。