hán xiāng
hán lìng
hán yuè
hán xú
hán xiān
hán píng
hán féng
hán lú
hán dù
hán mǎ
hán péng
hán liǔ
hán shòu
hán dié
hán shī
hán ōu
hán bēi
hán āi
hán dié
hán fēi
hán lú
hán bēi
hán liú
hán yù
hán yǔ
hán fēng
hán zhòng
hán tán
hán wèi
hán guó
hán fàn
hán zhāng
hán cái
hán péng
hán mèng
hán liào
hán é
hán bái
hán xìn
hán kāng
hán zǐ
hán zhōng
hán yuàn
hán qíng
hán xiāng
yuè zhōng
è zhōng
bù zhōng
sǐ zhōng
xù zhōng
nián zhōng
bǎo zhōng
gū zhōng
lín zhōng
dài zhōng
jì zhōng
shì zhōng
shòu zhōng
mìng zhōng
jiǎ zhōng
yì zhōng
zhèng zhōng
jù zhōng
báo zhōng
qī zhōng
zhòng zhōng
guī zhōng
tuō zhōng
gào zhōng
yī zhōng
suì zhōng
shèn zhōng
chū zhōng
zhuī zhōng
kè zhōng
wú zhōng
lìng zhōng
jiǔ zhōng
mài zhōng
shàn zhōng
hán zhōng
dǔ zhōng
dài zhōng
dài zhōng
kǎo zhōng
zuì zhōng
tuō zhōng
shǐ zhōng
xiōng zhōng
yǒng zhōng
⒈ 秦始皇时方士。后小说家加以附会,遂与“韩众”合二为一。参见“韩众”。
引《史记·秦始皇本纪》:“因使韩终、侯公、石生求仙人不死之药。”
韩hán(1)(名)周朝国名;在今河南中部和山西东南部。(2)(名)姓。
终读音:zhōng终zhōng(1)(形)最后;末了:~点|~场|~极|~审|~霜。(2)(名)指人死:临~。(3)(副)终归;终于;到底:~必|~将。(4)(形)自始至终的整段时间:~日|~岁|~年|~生。(5)姓。