chěng cái
chěng cí
chěng hán
chěng xīn
chěng quán
chěng mán
chěng yù
chěng yì
chěng jiāo
chěng xíng
chěng lù
chěng diāo
chěng jiàn
chěng xiǎng
chěng shī
chěng miào
chěng nòng
chěng qí
chěng lì
chěng huò
chěng róng
chěng jùn
chěng qiǎo
chěng è
chěng xīng
chěng shì
chěng gōng
chěng zhì
chěng lián
chěng nù
chěng yì
chěng qì
chěng mài
chěng wèi
chěng sī
chěng yuàn
chěng biàn
chěng wán
chěng shù
chěng kuài
chěng yì
chěng sài
chěng lì
chěng mèi
chěng shèng
chěng fǎ
chěng yàn
chěng cí
chěng nüè
chěng biàn
chěng xué
chěng jué
chěng fèn
chěng fāng
chěng fù
chěng néng
chěng xiōng
chěng biàn
chěng xìng
chěng yǒng
chěng qiáng
chěng sì
chěng zhì
chěng xuàn
chěng bàn
chěng zòng
chěng bào
chěng yìng
chěng jié
chěng bǐ
chěng zuǐ
chěng dú
chěng cán
chěng wēi
chěng jié
chěng cái
chěng yāo
chěng xiōng
chěng jiǎo
chěng zhuàng
chěng ruì
chěng luàn
chěng yù
chěng guài
chěng jiǔ
chěng bó
chěng fēng
chěng hàn
chěng liǎn
chěng xióng
chěng xiáng
chěng jì
chěng jì
chěng jiān
le biàn
bó biàn
hé biàn
hóng biàn
sòng biàn
guǐ biàn
bǐ biàn
kuā biàn
fú biàn
fēng biàn
miào biàn
chěng biàn
shé biàn
kàng biàn
hé biàn
chóu biàn
zhī biàn
yuē biàn
wén biàn
qiǎo biàn
dòu biàn
cái biàn
jiǎo biàn
jiě biàn
fú biàn
shēn biàn
gāi biàn
xié biàn
zhí biàn
chěng biàn
xī biàn
fēi biàn
chàng biàn
shēng biàn
yīng biàn
jià biàn
yán biàn
jǐng biàn
kǒu biàn
mǐn biàn
jiǎng biàn
zhēng biàn
jiǎo biàn
guī biàn
zōu biàn
hǎo biàn
sī biàn
míng biàn
jīng biàn
wú biàn
dìng biàn
cí biàn
wěi biàn
zhì biàn
zhì biàn
hóng biàn
cōng biàn
mí biàn
zhì biàn
lùn biàn
tán biàn
xiōng biàn
chí biàn
jié biàn
xīn biàn
shé biàn
qī biàn
wēi biàn
guǐ biàn
xiè biàn
chén biàn
qīng biàn
tiáo biàn
hù biàn
fú biàn
zhì biàn
zī biàn
qiǎng biàn
pōu biàn
zhèng biàn
shí biàn
tíng biàn
yì biàn
jī biàn
zhì biàn
huá biàn
fēn biàn
cí biàn
dá biàn
zhē biàn
dǐ biàn
nìng biàn
yù biàn
xiǎo biàn
chá biàn
zé biàn
jùn biàn
hóng biàn
sù biàn
gāng biàn
dà biàn
qǔ biàn
shì biàn
shàn biàn
xióng biàn
tōng biàn
chí biàn
bā biàn
quán biàn
míng biàn
jī biàn
cái biàn
zhǎn biàn
逞辩chěngbiàn
(1) 卖弄口舌
英make a show of eloquence⒈ 亦作“逞辨”。犹雄辩。辩,通“辨”。
引宋文莹《玉壶清话》卷四:“柬之者,轻纵逞辨,坐则谈兵。”
《水浒传》第十六回:“你好不知痛痒,只顾逞辩!”
一本作“逞办”。 清钱大昕《十驾斋养新录·潏水集》:“於架上得此集,披閲再三,叹其学有本原,非蹈空逞辩者可比。”
逞chěng(1)(动)显示(才能;威风等);夸耀。(2)(动)(坏主意)达到目的。(3)(动)纵容;放任。
辩读音:biàn辩biàn(动)辩解;争论:分~|争~|~论。