chěng nòng
chěng yì
chěng zhì
chěng hán
chěng fèn
chěng bào
chěng liǎn
chěng jié
chěng zuǐ
chěng luàn
chěng fāng
chěng quán
chěng jùn
chěng jiān
chěng jiāo
chěng qí
chěng shì
chěng shèng
chěng zòng
chěng cán
chěng hàn
chěng miào
chěng shù
chěng xiáng
chěng bó
chěng wèi
chěng cái
chěng xīn
chěng bǐ
chěng yāo
chěng yì
chěng lù
chěng mán
chěng huò
chěng qiáng
chěng róng
chěng jué
chěng yì
chěng cái
chěng xìng
chěng qì
chěng jì
chěng ruì
chěng zhì
chěng è
chěng mài
chěng xíng
chěng yìng
chěng xué
chěng xuàn
chěng biàn
chěng wēi
chěng néng
chěng xiǎng
chěng xióng
chěng sì
chěng jiàn
chěng jì
chěng xīng
chěng wán
chěng zhuàng
chěng sài
chěng dú
chěng fēng
chěng shī
chěng lì
chěng biàn
chěng yǒng
chěng biàn
chěng kuài
chěng jiǎo
chěng bàn
chěng mèi
chěng yàn
chěng fù
chěng yù
chěng jié
chěng jiǔ
chěng xiōng
chěng cí
chěng lì
chěng lián
chěng cí
chěng fǎ
chěng qiǎo
chěng nù
chěng yù
chěng xiōng
chěng sī
chěng gōng
chěng guài
chěng diāo
chěng nüè
chěng yuàn
chěng miào
jùn miào
èr miào
xīn miào
shú miào
qīng miào
dào miào
jué miào
yào miào
yīng miào
ào miào
zhòng miào
duān miào
yǎo miào
jiǎn miào
wēi miào
jiāo miào
yāo miào
jí miào
shàng miào
bù miào
hóng miào
měi miào
bǐ miào
mò miào
wǎn miào
qiǎn miào
yòu miào
xuán miào
yuán miào
jué miào
cū miào
kōng miào
shén miào
shū miào
qiào miào
rù miào
lì miào
jiǎo miào
gāo miào
chāo miào
jīng miào
juān miào
líng miào
qióng miào
jìn miào
qí miào
xié miào
ào miào
chōng miào
tán miào
xiān miào
jī miào
làn miào
jiǎo miào
hóng miào
liáo miào
huá miào
shēn miào
mǐn miào
jǐng miào
zào miào
níng miào
xiě miào
yán miào
fū miào
wǎn miào
jiāo miào
guǐ miào
màn miào
qiǎo miào
jiā miào
tóng miào
xié miào
qīng miào
⒈ 犹逞巧。
引北齐刘昼《新论·托附》:“夫燕之巢幕,衔泥补缀,烂若綾纹,虽陶匠逞妙,不能为之,可谓固矣。”
唐卢照邻《益州长史胡树礼为亡女造画赞》:“夫鎔金逞妙,徒罄中人之产;架宝崇奢,未阶大乘之化。”
逞chěng(1)(动)显示(才能;威风等);夸耀。(2)(动)(坏主意)达到目的。(3)(动)纵容;放任。
妙读音:miào妙miào(1)(形)好;美妙:~品|~境|~不可言。(2)(形)神奇;巧妙;奥妙:~计|~策|~用|~算|~诀|~手回春|莫名其~。