chěng mán
chěng xiǎng
chěng zòng
chěng yuàn
chěng xìng
chěng jì
chěng cái
chěng cái
chěng è
chěng biàn
chěng lì
chěng cán
chěng fù
chěng jié
chěng fāng
chěng mèi
chěng sī
chěng róng
chěng bǐ
chěng sì
chěng jì
chěng zhì
chěng cí
chěng wán
chěng guài
chěng zuǐ
chěng bàn
chěng jiān
chěng jiàn
chěng huò
chěng liǎn
chěng quán
chěng yù
chěng biàn
chěng fèn
chěng sài
chěng néng
chěng shèng
chěng lù
chěng fǎ
chěng xué
chěng fēng
chěng kuài
chěng yǒng
chěng yàn
chěng hàn
chěng ruì
chěng xíng
chěng jué
chěng yì
chěng yāo
chěng nòng
chěng lì
chěng shī
chěng qì
chěng jiāo
chěng shù
chěng jiǎo
chěng qí
chěng bó
chěng xiáng
chěng dú
chěng xiōng
chěng yìng
chěng qiǎo
chěng jiǔ
chěng wèi
chěng zhuàng
chěng nù
chěng mài
chěng nüè
chěng cí
chěng zhì
chěng yù
chěng miào
chěng xuàn
chěng gōng
chěng hán
chěng bào
chěng diāo
chěng xīn
chěng jié
chěng biàn
chěng lián
chěng xióng
chěng qiáng
chěng xīng
chěng luàn
chěng shì
chěng wēi
chěng xiōng
chěng yì
chěng jùn
chěng yì
hán wēi
dú wēi
cí wēi
děng wēi
róng wēi
tíng wēi
dé wēi
táng wēi
líng wēi
shēn wēi
shì wēi
suì wēi
yín wēi
lóng wēi
zhì wēi
líng wēi
chěng wēi
yín wēi
bī wēi
yán wēi
miè wēi
yī wēi
dùn wēi
wǔ wēi
xìn wēi
shī wēi
jìn wēi
kǒng wēi
mài wēi
zhàng wēi
jì wēi
fēng wēi
yīn wēi
qū wēi
chǎn wēi
fú wēi
zhù wēi
léng wēi
nán wēi
yǎ wēi
kǔn wēi
hóng wēi
yū wēi
huáng wēi
zūn wēi
piān wēi
jiān wēi
bīng wēi
quán wēi
yáng wēi
diàn wēi
shēng wēi
lián wēi
jī wēi
míng wēi
táng wēi
líng wēi
hǔ wēi
fèn wēi
fā wēi
qīng wēi
sì wēi
bǐng wēi
xián wēi
hóng wēi
ēn wēi
bā wēi
mù wēi
lìng wēi
jīn wēi
nüè wēi
chén wēi
fàn wēi
dú wēi
jiǎ wēi
liǎn wēi
hú wēi
shì wēi
quán wēi
shī wēi
dà wēi
sī wēi
xióng wēi
jìn wēi
dù wēi
zuò wēi
⒈ 犹言耍威风。
引清柯超《辛壬琐记》:“沉范率众数百人,先行入城,焚屋逞威。”
鲁迅《华盖集·忽然想到(七)》:“她一得到可以逞威的地位如校长之类,不就雇用了‘掠袖擦掌’的打手似的男人,来威吓毫无武力的同性的学生们么?”
游国恩等《中国文学史》第七编第六章第二节:“可是一遇到妖精逞威, 唐僧被擒,自己对付不了时,他( 猪八戒 )又只得请求悟空回来。”
逞chěng(1)(动)显示(才能;威风等);夸耀。(2)(动)(坏主意)达到目的。(3)(动)纵容;放任。
威读音:wēi威wēi(名)表现出来的能压服人的力量或使人敬畏的气魄:~风|~势。