gǎo xǐ
gǎo báo
gǎo è
gǎo cuì
gǎo mù
gǎo jī
gǎo zàng
gǎo jiàn
gǎo xiàng
gǎo rǎng
gǎo diāo
gǎo gàn
gǎo shī
gǎo bìn
gǎo miàn
gǎo méi
gǎo wú
gǎo guì
gǎo sǐ
gǎo bài
gǎo gǔ
gǎo wù
gǎo luò
gǎo kū
gǎo sàng
gǎo tuò
gǎo pù
gǎo hái
gǎo diāo
gǎo fú
gǎo yù
gǎo nà
gǎo yǔ
gǎo fǔ
gǎo wò
gǎo zuò
gǎo jiǎn
gǎo chèn
gǎo zhì
gǎo jí
gǎo cuì
gǎo zhé
gǎo gōng
shòu cuì
hūn cuì
léi cuì
lǎo cuì
yǎn cuì
yōu cuì
biǎn cuì
kū cuì
huāng cuì
cuī cuì
bìng cuì
tiǎn cuì
chóu cuì
róng cuì
wěi cuì
pín cuì
cǎn cuì
cū cuì
cóng cuì
cán cuì
cān cuì
huāng cuì
qín cuì
láo cuì
mǐn cuì
jiǒng cuì
āi cuì
shěn cuì
diāo cuì
hán cuì
diāo cuì
cǎn cuì
líng cuì
kùn cuì
shāng cuì
xiāo cuì
qiáo cuì
bēi cuì
pǔ cuì
jiāo cuì
gǎo cuì
gū cuì
tiǎn cuì
ào cuì
jiān cuì
dùn cuì
qióng cuì
qiáo cuì
wāng cuì
shuāi cuì
tú cuì
pí cuì
huǐ cuì
⒈ 亦作“槁瘁”。
⒉ 枯萎。
引《楚辞·刘向<九叹·远逝>》:“飘风蓬龙埃坲坲兮,草木摇落时槁悴兮。”
王逸注:“槁,枯也。悴,病也。”
宋龚明之《中吴纪闻·朱氏盛衰》:“初, 勔之进花石也,聚於京师艮岳之上,以移根自远,为风日所残,植之未久,即槁瘁。”
⒊ 憔悴。
引唐张说《送工部尚书弟赴定州诗序》:“苏其槁瘁,乐我阳和。”
《明史·孝义传二·夏子孝》:“嘉靖末,父卒,庐墓,独居荒山,身无完衣,形容槁瘁。”