huǐ tū
huǐ xiào
huǐ fèi
huǐ jìn
huǐ bài
huǐ zì
huǐ wū
huǐ dǐ
huǐ qì
huǐ lín
huǐ zī
huǐ yán
huǐ zǐ
huǐ fú
huǐ dú
huǐ shì
huǐ zì
huǐ jǔ
huǐ dǎ
huǐ zōng
huǐ cháo
huǐ báo
huǐ quē
huǐ bàng
huǐ gé
huǐ bàng
huǐ mù
huǐ shàn
huǐ chè
huǐ shé
huǐ diàn
huǐ cī
huǐ dú
huǐ yí
huǐ cuì
huǐ mái
huǐ cì
huǐ huà
huǐ miàn
huǐ è
huǐ jié
huǐ zhài
huǐ shàn
huǐ zhuāng
huǐ bì
huǐ xuē
huǐ tì
huǐ fāng
huǐ jí
huǐ fá
huǐ mǒ
huǐ dàng
huǐ chèn
huǐ diē
huǐ shāng
huǐ dùn
huǐ jiān
huǐ chǐ
huǐ yì
huǐ rǔ
huǐ bāo
huǐ bì
huǐ chāi
huǐ róng
huǐ miào
huǐ chǒu
huǐ miè
huǐ jūn
huǐ huài
huǐ ruò
huǐ bìng
huǐ yú
huǐ yán
huǐ zǐ
huǐ yuē
huǐ mǐn
huǐ yán
huǐ jué
huǐ cuì
huǐ duǎn
huǐ chē
huǐ suì
huǐ fěi
huǐ chán
huǐ mà
huǐ zhái
huǐ sǔn
huǐ zé
huǐ xíng
huǐ quē
huǐ luò
huǐ yù
huǐ zèn
huǐ jí
huǐ hài
huǐ sǐ
huǐ shāng
huǐ jiā
huǐ lí
huǐ liè
wěi cuì
cǎn cuì
jiān cuì
chóu cuì
jiāo cuì
gǎo cuì
hán cuì
yōu cuì
tiǎn cuì
wāng cuì
kùn cuì
jiǒng cuì
cū cuì
ào cuì
qiáo cuì
shěn cuì
biǎn cuì
bìng cuì
qióng cuì
cóng cuì
mǐn cuì
dùn cuì
hūn cuì
huāng cuì
láo cuì
cǎn cuì
huǐ cuì
diāo cuì
cán cuì
cuī cuì
tiǎn cuì
pín cuì
tú cuì
diāo cuì
bēi cuì
shāng cuì
kū cuì
lǎo cuì
líng cuì
qín cuì
cān cuì
róng cuì
yǎn cuì
léi cuì
pí cuì
gū cuì
qiáo cuì
pǔ cuì
āi cuì
huāng cuì
xiāo cuì
shuāi cuì
shòu cuì
⒈ 因哀伤而憔悴。
引《太平御览》卷三六五引晋裴启《裴子语林》:“刘真长病积时,公主毁悴。”
⒉ 因居丧过哀而憔悴。
引《世说新语·德行》“王戎、和嶠同时遭大丧,俱以孝称” 刘孝标注引《晋阳秋》:“戎为豫州刺史,遭母忧,性至孝,不拘礼制,饮酒食肉,或观棋弈,而容貌毁悴,杖而后起。”
《北齐书·陆卬传》:“﹝陆卬﹞遭母丧,哀慕毁悴,殆不胜丧,至沉篤,顿昧伏枕。”
毁huǐ(1)(动)破坏;糟蹋:~损|~坏|~弃|拆~。(2)(动)烧掉:烧~|焚~|销~。(3)(动)毁谤:诋~|~谤|~誉。(4)(动)〈方〉把成件的旧东西改成别的东西(多指衣服):~裤子|~衣服。
悴读音:cuì悴cuì(1)(形)忧伤。(2)(形)衰弱不振:前荣后~。