cǎn jiào
cǎn chuàng
cǎn huáng
cǎn àn
cǎn shā
cǎn shū
cǎn àn
cǎn liè
cǎn xù
cǎn xiàng
cǎn lǜ
cǎn bài
cǎn liè
cǎn cuì
cǎn sù
cǎn jié
cǎn jǐng
cǎn è
cǎn bù
cǎn kuì
cǎn jiē
cǎn jí
cǎn biàn
cǎn jìng
cǎn yù
cǎn yuàn
cǎn qī
cǎn huò
cǎn qiē
cǎn jí
cǎn hèn
cǎn àn
cǎn shāng
cǎn hào
cǎn dá
cǎn kè
cǎn zhòng
cǎn rán
cǎn fú
cǎn àn
cǎn huáng
cǎn nán
cǎn yù
cǎn lǐn
cǎn lù
cǎn wáng
cǎn jué
cǎn lǐn
cǎn qī
cǎn jǔ
cǎn wén
cǎn nù
cǎn lì
cǎn jì
cǎn xiū
cǎn yān
cǎn yán
cǎn kuàng
cǎn zǐ
cǎn kǔ
cǎn liè
cǎn dāo
cǎn jǔ
cǎn fù
cǎn cè
cǎn pì
cǎn tì
cǎn dú
cǎn xiào
cǎn yù
cǎn dàn
cǎn bào
cǎn cù
cǎn cù
cǎn lǜ
cǎn jié
cǎn róng
cǎn dàn
cǎn lì
cǎn tòng
cǎn qī
cǎn chǔ
cǎn zhuàng
cǎn huái
cǎn tòng
cǎn zú
cǎn huī
cǎn hū
cǎn shì
cǎn ěr
cǎn mù
cǎn jù
cǎn jiē
cǎn hé
cǎn lǐn
cǎn yīn
cǎn dài
cǎn dú
cǎn dào
cǎn bái
cǎn nüè
cǎn kuì
cǎn jìn
cǎn cǎn
cǎn yáng
cǎn kù
cǎn hé
cǎn hé
yǎn cuì
cán cuì
cǎn cuì
hūn cuì
bìng cuì
kū cuì
shāng cuì
cū cuì
biǎn cuì
qín cuì
chóu cuì
jiāo cuì
cóng cuì
lǎo cuì
diāo cuì
wěi cuì
xiāo cuì
pín cuì
āi cuì
kùn cuì
bēi cuì
jiǒng cuì
gǎo cuì
shòu cuì
qiáo cuì
pí cuì
cuī cuì
yōu cuì
láo cuì
mǐn cuì
ào cuì
huāng cuì
cǎn cuì
pǔ cuì
hán cuì
dùn cuì
shěn cuì
tú cuì
diāo cuì
qiáo cuì
léi cuì
qióng cuì
róng cuì
huāng cuì
líng cuì
huǐ cuì
cān cuì
jiān cuì
wāng cuì
tiǎn cuì
shuāi cuì
gū cuì
tiǎn cuì
⒈ 亦作“惨瘁”。忧伤憔悴。
引南朝宋刘义庆《世说新语·言语》:“卫洗马初欲渡江,形神惨顇。”
《南史·萧钧传》:“钧字宣礼,年五岁,所生区贵人病,便加惨悴。”
唐黄滔《福州雪峰山故真觉大师碑铭》:“夏五月二日,鸟兽悲鸣,云木惨悴。”
汤增璧《崇侠篇》:“草木惨悴,忽而清旷;剑戟森严,忽而游移。”
惨cǎn(1)(形)悲惨;凄惨:~不忍睹。(2)(形)程度严重;利害:~败。(3)(形)凶恶;狠毒:~无人道。
悴读音:cuì悴cuì(1)(形)忧伤。(2)(形)衰弱不振:前荣后~。