厖组词澒组词
máng ér
máng mēng
máng méi
máng zá
máng hóng
máng cuò
máng xiáo
máng hòng
máng dà
máng mèi
máng chǐ
máng hòu
máng rán
bái hòng
qīng hòng
xuán hòng
shuǐ hòng
huáng hòng
hùn hòng
méng hòng
上一组词:厖洪 下一组词:昧犯
⒈ 指宇宙形成前的混沌状态,含浑然广大之意。《文选·张衡<思玄赋>》作“厖鸿”。
引《后汉书·张衡传》:“踰厖澒於宕冥兮,贯倒景而高厉。”李贤注:“《孝经援神契》曰:‘天度濛澒。’ 宋均注云:‘濛澒,未分之象也。’”
1.石头大的样子。
2.古通“尨”。
3.丰厚;厚重。
4.有;拥有。
5.杂;乱。
6.长毛狗,亦泛指犬。
1. 〔澒洞(tóng)〕弥漫无边,如“运清浊之澒澒兮,正重沓而并起。”