青色


青色的组词


青琴

qīng qín

青犊

qīng dú

青轩

qīng xuān

青峦

qīng luán

青篾

qīng miè

青樾

qīng yuè

青裸

qīng luǒ

青籥

qīng yuè

青骊

qīng lí

青陆

qīng lù

青帘

qīng lián

青采

qīng cǎi

青鳞

qīng lín

青晖

qīng huī

青攒

qīng zǎn

青粱

qīng liáng

青墪

qīng dūn

青杏

qīng xìng

青空

qīng kōng

青豆

qīng dòu

青徼

qīng jiǎo

青鞋

qīng xié

青子

qīng zǐ

青句

qīng jù

青女

qīng nǚ

青鴍

qīng wén

青鸭

qīng yā

青盼

qīng pàn

青远

qīng yuǎn

青筦

qīng guǎn

青罩

qīng zhào

青裳

qīng shang

青果

qīng guǒ

青幡

qīng fān

青釭

qīng gāng

青焰

qīng yàn

青甃

qīng zhòu

青罗

qīng luó

青绳

qīng shéng

青玑

qīng jī

青锋

qīng fēng

青牛

qīng niú

青鹤

qīng hè

青眉

qīng méi

青茎

qīng jīng

青霜

qīng shuāng

青奏

qīng zòu

青白

qīng bái

青翼

qīng yì

青使

qīng shǐ

青华

qīng huá

青环

qīng huán

青鹘

qīng hú

青雀

qīng què

青鲲

qīng kūn

青鵁

qīng jiāo

青蓼

qīng liǎo

青鞵

qīng xié

青靠

qīng kào

青菁

qīng jīng

青缴

qīng jiǎo

青土

qīng tǔ

青阁

qīng gé

青凤

qīng fèng

青令

qīng lìng

青涟

qīng lián

青睛

qīng jīng

青苔

qīng tái

青灯

qīng dēng

青羊

qīng yáng

青穹

qīng qióng

青琐

qīng suǒ

青顾

qīng gù

青瞳

qīng tóng

青编

qīng biān

青祇

qīng qí

青蛟

qīng jiāo

青藓

qīng xiǎn

青殷

qīng yīn

青畴

qīng chóu

青青

qīng qīng

青皐

qīng gāo

青谿

qīng xī

青禾

qīng hé

青耦

qīng ǒu

青芝

qīng zhī

青葱

qīng cōng

青绿

qīng lǜ

青冥

qīng míng

青室

qīng shì

青圭

qīng guī

青都

qīng dōu

青官

qīng guān

青曾

qīng zēng

青祝

qīng zhù

青蔥

qīng cōng

青泖

qīng mǎo

青弦

qīng xián

青緑

qīng lǜ

青兕

qīng sì

青肷

qīng qiǎn

青莹

qīng yíng

青胖

qīng pàng

青径

qīng jìng

青镫

qīng dèng

青襫

qīng shì

青影

qīng yǐng

青神

qīng shén

青凫

qīng fú

青蜺

qīng ní

青幻

qīng huàn

青箬

qīng ruò

青篷

qīng péng

青娥

qīng é

青萝

qīng luó

青蚨

qīng fú

青髯

qīng rán

青骹

qīng xiāo

青树

qīng shù

青牓

qīng bǎng

青阳

qīng yáng

青甓

qīng pì

青炜

qīng wěi

青篛

qīng ruò

青蓠

qīng lí

青艾

qīng ài

青苏

qīng sū

青络

qīng luò

青蛾

qīng é

青地

qīng dì

青阙

qīng quē

青戊

qīng wù

青橐

qīng tuó

青油

qīng yóu

青墩

qīng dūn

青桂

qīng guì

青笺

qīng jiān

青方

qīng fāng

青狼

qīng láng

青鸦

qīng yā

青葑

qīng fēng

青皮

qīng pí

青帏

qīng wéi

青符

qīng fú

青鵻

qīng zhuī

青屎

qīng shǐ

青磷

qīng lín

青岑

qīng cén

青拂

qīng fú

青林

qīng lín

青雯

qīng wén

青漪

qīng yī

青溟

qīng míng

青北

qīng běi

青黄

qīng huáng

青雕

qīng diāo

青鸬

qīng lú

青杨

qīng yáng

青琱

qīng diāo

青蘪

qīng mí

青蔓

qīng màn

青竿

qīng gān

青离

qīng lí

青坻

qīng dǐ

青苗

qīng miáo

青晕

qīng yūn

青料

qīng liào

青霓

qīng ní

青芜

qīng wú

青灰

qīng huī

青紫

qīng zǐ

青野

qīng yě

青螭

qīng chī

青菰

qīng gū

青板

qīng bǎn

青鹪

qīng jiāo

青帜

qīng zhì

青盲

qīng máng

青秋

qīng qiū

青尘

qīng chén

青鵽

qīng duò

青黝

qīng yǒu

青瞑

qīng míng

青伤

qīng shāng

青簩

qīng láo

青荷

qīng hé

青纯

qīng chún

青屏

qīng píng

青鹢

qīng yì

青筋

qīng jīn

青金

qīng jīn

青标

qīng biāo

青鹊

qīng què

青原

qīng yuán

青霞

qīng xiá

青黛

qīng dài

青莎

qīng shā

青箓

qīng lù

青血

qīng xuè

青溪

qīng xī

青服

qīng fú

青靛

qīng diàn

青风

qīng fēng

青刀

qīng dāo

青庄

qīng zhuāng

青春

qīng chūn

青天

qīng tiān

青袍

qīng páo

青鼬

qīng yòu

青蛙

qīng wā

青鱼

qīng yú

青鬣

qīng liè

青毫

qīng háo

青城

qīng chéng

青蜩

qīng tiáo

青史

qīng shǐ

青蒲

qīng pú

青氐

qīng dī

青椒

qīng jiāo

青餈

qīng cí

青木

qīng mù

青澒

qīng hòng

青樓

qīng lóu

青册

qīng cè

青邱

qīng qiū

青坊

qīng fāng

青蓱

qīng píng

青眚

qīng shěng

青州

qīng zhōu

青岛

qīng dǎo

青芒

qīng máng

青藜

qīng lí

青旷

qīng kuàng

青蜓

qīng tíng

青衣

qīng yī

青蒜

qīng suàn

青霾

qīng mái

青絇

qīng qú

青徐

qīng xú

青墀

qīng chí

青斾

qīng pèi

青川

qīng chuān

青帝

qīng dì

青荃

qīng quán

青肤

qīng fū

青湓

qīng pén

青牙

qīng yá

青昊

qīng hào

青桐

qīng tóng

青皇

qīng huáng

青炬

qīng jù

青涩

qīng sè

青及

qīng jí

青夫

qīng fū

青筇

qīng qióng

青雉

qīng zhì

青鬒

qīng zhěn

青茁

qīng zhuó

青翰

qīng hàn

青巾

qīng jīn

青甸

qīng diàn

青田

qīng tián

青君

qīng jūn

青囊

qīng náng

青绫

qīng líng

青士

qīng shì

青头

qīng tóu

青缟

qīng gǎo

青廓

qīng kuò

青绮

qīng qǐ

青云

qīng yún

青襟

qīng jīn

青蒿

qīng hāo

青黑

qīng hēi

青韶

qīng sháo

青绂

qīng fú

青鲜

qīng xiān

青锡

qīng xī

青虫

qīng chóng

青剑

qīng jiàn

青冢

qīng zhǒng

青祥

qīng xiáng

青髻

qīng jì

青嶂

qīng zhàng

青翳

qīng yì

青蕃

qīng fān

青甲

qīng jiǎ

青睁

qīng zhēng

青绶

qīng shòu

青旗

qīng qí

青舸

qīng gě

青照

qīng zhào

青亩

qīng mǔ

青鸢

qīng yuān

青苍

qīng cāng

青浦

qīng pǔ

青丝

qīng sī

青袅

qīng niǎo

青团

qīng tuán

青鬼

qīng guǐ


骄色

jiāo sè

黄色

huáng sè

绯色

fēi sè

表色

biǎo sè

赛色

sài sè

黯色

àn sè

金色

jīn sè

蜚色

fēi sè

稔色

rěn sè

江色

jiāng sè

霜色

shuāng sè

酒色

jiǔ sè

禽色

qín sè

秀色

xiù sè

风色

fēng sè

嗔色

chēn sè

屈色

qū sè

雨色

yǔ sè

认色

rèn sè

战色

zhàn sè

鸦色

yā sè

瑞色

ruì sè

藕色

ǒu sè

电色

diàn sè

鹄色

hú sè

调色

tiáo sè

财色

cái sè

艳色

yàn sè

羸色

léi sè

物色

wù sè

奸色

jiān sè

曙色

shǔ sè

干色

gàn sè

成色

chéng sè

黜色

chù sè

白色

bái sè

瞑色

míng sè

悦色

yuè sè

妃色

fēi sè

姣色

jiāo sè

蕙色

huì sè

熊色

xióng sǎi

变色

biàn shǎi

百色

bǎi sè

凤色

fèng sè

分色

fēn sè

怨色

yuàn sè

彩色

cǎi sè

食色

shí sè

景色

jǐng sè

货色

huò sè

魂色

hún sè

佳色

jiā sè

动色

dòng sè

锦色

jǐn sè

血色

xuè sè

妙色

miào sè

靳色

jìn sè

惮色

dàn sè

丽色

lì sè

幼色

yòu sè

瘠色

jí sè

斗色

dòu sè

村色

cūn sè

驻色

zhù sè

容色

róng sè

管色

guǎn sè

洽色

qià sè

嬖色

bì sè

寒色

hán sè

行色

xíng sè

恨色

hèn sè

补色

bǔ sè

避色

bì sè

秋色

qiū sè

言色

yán sè

火色

huǒ sè

静色

jìng sè

冒色

mào sè

沙色

shā sè

察色

chá sè

盛色

shèng sè

降色

jiàng sè

驼色

tuó sè

耽色

dān sè

喜色

xǐ sè

花色

huā sè

异色

yì sè

敛色

liǎn sè

损色

sǔn sè

染色

rǎn sè

退色

tuì shǎi

价色

jià sè

竹色

zhú sè

蓝色

lán sè

棕色

zōng sè

诡色

guǐ sè

慈色

cí sè

消色

xiāo sè

绝色

jué sè

波色

bō sè

俭色

jiǎn sè

骇色

hài sè

榛色

zhēn sè

词色

cí sè

煖色

nuǎn sè

冷色

lěng sè

二色

èr sè

毅色

yì sè

湖色

hú sè

三色

sān sè

体色

tǐ sè

茶色

chá sè

蛟色

jiāo sè

酱色

jiàng sè

配色

pèi sè

中色

zhōng sè

占色

zhàn sè

辟色

pì sè

黛色

dài sè

顶色

dǐng sè

生色

shēng sè

执色

zhí sè

本色

běn sè

利色

lì sè

套色

tào shǎi

冥色

míng sè

设色

shè sè

晓色

xiǎo sè

美色

měi sè

忤色

wǔ sè

古色

gǔ sè

国色

guó sè

小色

xiǎo sè

楚色

chǔ sè

服色

fú sè

鄙色

bǐ sè

桃色

táo sè

人色

rén sè

妒色

dù sè

方色

fāng sè

男色

nán sè

饥色

jī sè

托色

tuō sè

绿色

lǜ sè

荒色

huāng sè

愁色

chóu sè

锈色

xiù sè

角色

jué sè

赭色

zhě sè

骊色

lí sè

死色

sǐ sè

褐色

hè sè

才色

cái sè

缩色

suō sè

贵色

guì sè

靠色

kào sè

品色

pǐn sè

间色

jiàn sè

掉色

diào shǎi

名色

míng sè

秘色

mì sè

青色

qīng sè

吝色

lìn sè

耸色

sǒng sè

暖色

nuǎn sè

贪色

tān sè

红色

hóng sè

蜜色

mì sè

败色

bài sè

令色

lìng sè

犯色

fàn sè

昼色

zhòu sè

燧色

suì sè

刷色

shuā sè

旌色

jīng sè

爱色

ài sè

寡色

guǎ sè

海色

hǎi sè

坏色

huài sè

酣色

hān sè

特色

tè sè

恶色

è sè

振色

zhèn sè

變色

biàn sè

窘色

jiǒng sè

基色

jī sè

出色

chū sè

赌色

dǔ sè

六色

liù sè

母色

mǔ sè

精色

jīng sè

傲色

ào sè

底色

dǐ sè

把色

bǎ sè

练色

liàn sè

缥色

piǎo sè

墨色

mò sè

愠色

yùn sè

傅色

fù sè

参色

cān sè

一色

yī sè

亮色

liàng sè

溟色

míng sè

形色

xíng sè

天色

tiān sè

质色

zhì sè

椶色

zōng sè

堇色

jǐn sè

佞色

nìng sè

鲜色

xiān sè

有色

yǒu sè

媿色

kuì sè

浅色

qiǎn sè

秤色

chèng sè

脱色

tuō sè

菜色

cài sè

辨色

biàn sè

伦色

lún sè

晦色

huì sè

严色

yán sè

五色

wǔ sè

晚色

wǎn sè

泥色

ní sè

昧色

mèi sè

固色

gù sè

春色

chūn sè

暮色

mù sè

颜色

yán sè

素色

sù sè

橙色

chéng sè

鬻色

yù sè

事色

shì sè

聲色

shēng sè

被色

bèi sè

匪色

fěi sè

闲色

xián sè

矜色

jīn sè

齐色

qí sè

采色

cǎi sè

渔色

yú sè

姿色

zī sè

黑色

hēi sè

尘色

chén sè

惫色

bèi sè

怡色

yí sè

神色

shén sè

氣色

qì sè

面色

miàn sè

女色

nǚ sè

九色

jiǔ sè

音色

yīn sè

拔色

bá sè

怒色

nù sè

复色

fù sè

卵色

luǎn sè

惠色

huì sè

态色

tài sè

格色

gé sè

猩色

xīng sè

下色

xià sè

艾色

ài sè

杂色

zá sè

宝色

bǎo sè

庆色

qìng sè

起色

qǐ sè

弄色

nòng sè

无色

wú sè

柳色

liǔ sè

好色

hào sè

栗色

lì sè

淫色

yín sè

香色

xiāng sè

脸色

liǎn sè

观色

guān sè

贞色

zhēn sè

难色

nán sè

設色

shè sè

絶色

jué sè

失色

shī sè

土色

tǔ sè

褪色

tuì sè

走色

zǒu shǎi

记色

jì sè

布色

bù sè

麤色

cū sè

纯色

chún sè

愧色

kuì sè

减色

jiǎn sè

暗色

àn sè

灯色

dēng sè

山色

shān sè

诸色

zhū sè

怍色

zuò sè

辞色

cí sè

苍色

cāng sè

逊色

xùn sè

少色

shǎo sè

遽色

jù sè

锖色

qiāng sè

上一组词:蛋民
下一组词:卵白

更多青的组词

青色的意思


词语解释:

青色qīngsè

(1) 一类带绿的蓝色,中等深浅,高度饱和;特指三补(好工具.)色中的一色

英cyan

引证解释:

⒈ 东方之色,春色。

引《管子·幼官》:“君服青色,味酸味,听角声。”
《淮南子·时则训》:“东宫御女青色,衣青采,鼓琴瑟。”

⒉ 黑色。

引《楚辞·大招》:“青色直眉,美目媔只。”
蒋骥《楚辞馀论》卷下:“《大招》云‘青色直眉’,青亦指黑。”

网络解释:

青色 (汉语词语)

青色,青和靛不同有波长可以区分。青色是在可见光谱中介于绿色和蓝色之间的颜色,有点类似于天空的颜色。青色,古代本义是蓝色,但在绘画颜色中,如果是蓝色中混有少量的绿色(是减法三原色之一),有多个级别。类似于翡翠玉石的颜色。在老一辈中,青色是黑色,例如“青青子衿”指的是黑色的古代学士衣服。按照光谱的颜色顺序:赤橙黄绿青蓝紫,青应该是介于绿色和蓝色之间的一种颜色,即发蓝的绿色或发绿的蓝色。青介于绿色蓝色之间,但很多词容易让人误认为绿色,比如青草就是绿色。
更多色的组词

青色详细解释


读音:qīng

青qīng(1)(形)蓝色或绿色:~天|~苔。(2)(形)黑色。(3)(名)青草或没有成熟的庄稼。(4)(形)比喻年轻:~年。(5)姓。

读音:sè,shǎi[ sè ]

1.颜色:红~。绿~。

2.脸上的表情:喜形于~。~厉内荏。

3.情景;景象:景~。荷塘月~。

4.种类:各~货品。花~齐全。

5.质量:成~。足~。

6.情欲。

7.妇女的美好容貌:姿~。~艺双绝。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025