寒色


寒色的组词


寒儒

hán rú

寒鸿

hán hóng

寒室

hán shì

寒进

hán jìn

寒帶

hán dài

寒江

hán jiāng

寒飂

hán liù

寒齑

hán jī

寒坰

hán jiōng

寒舍

hán shè

寒川

hán chuān

寒碧

hán bì

寒栗

hán lì

寒澌

hán sī

寒邱

hán qiū

寒冰

hán bīng

寒肤

hán fū

寒单

hán dān

寒房

hán fáng

寒窗

hán chuāng

寒衣

hán yī

寒酥

hán sū

寒铓

hán máng

寒条

hán tiáo

寒灯

hán dēng

寒关

hán guān

寒假

hán jià

寒畯

hán jùn

寒威

hán wēi

寒鹭

hán lù

寒城

hán chéng

寒漪

hán yī

寒雀

hán què

寒岑

hán cén

寒香

hán xiāng

寒笋

hán sǔn

寒阴

hán yīn

寒珰

hán dāng

寒蹇

hán jiǎn

寒温

hán wēn

寒卉

hán huì

寒暖

hán nuǎn

寒荄

hán gāi

寒禁

hán jìn

寒杵

hán chǔ

寒妇

hán fù

寒脾

hán pí

寒林

hán lín

寒秋

hán qiū

寒拾

hán shí

寒日

hán rì

寒门

hán mén

寒屋

hán wū

寒瘃

hán zhú

寒陋

hán lòu

寒匏

hán páo

寒贱

hán jiàn

寒醅

hán pēi

寒荷

hán hé

寒风

hán fēng

寒胶

hán jiāo

寒素

hán sù

寒灺

hán xiè

寒炉

hán lú

寒疟

hán nüè

寒年

hán nián

寒霰

hán xiàn

寒兔

hán tù

寒悚

hán sǒng

寒蒲

hán pú

寒碪

hán zhēn

寒胀

hán zhàng

寒晚

hán wǎn

寒柯

hán kē

寒韵

hán yùn

寒乏

hán fá

寒尘

hán chén

寒宂

hán rǒng

寒节

hán jiē

寒痹

hán bì

寒郊

hán jiāo

寒薄

hán báo

寒茭

hán jiāo

寒烟

hán yān

寒砚

hán yàn

寒煤

hán méi

寒疾

hán jí

寒竽

hán yú

寒雪

hán xuě

寒意

hán yì

寒飔

hán sī

寒乞

hán qǐ

寒颤

hán zhàn

寒浔

hán xún

寒露

hán lù

寒饥

hán jī

寒牎

hán chuāng

寒苞

hán bāo

寒庖

hán páo

寒极

hán jí

寒焰

hán yàn

寒岩

hán yán

寒鹊

hán què

寒乡

hán xiāng

寒葅

hán zū

寒燎

hán liáo

寒服

hán fú

寒鸟

hán niǎo

寒木

hán mù

寒樱

hán yīng

寒冬

hán dōng

寒筇

hán qióng

寒冻

hán dòng

寒虫

hán chóng

寒火

hán huǒ

寒魄

hán pò

寒栖

hán qī

寒鴈

hán yàn

寒丘

hán qiū

寒雰

hán fēn

寒士

hán shì

寒乎

hán hū

寒民

hán mín

寒径

hán jìng

寒埆

hán què

寒芜

hán wú

寒井

hán jǐng

寒缸

hán gāng

寒突

hán tū

寒难

hán nán

寒牖

hán yǒu

寒悸

hán jì

寒豆

hán dòu

寒喧

hán xuān

寒地

hán dì

寒角

hán jiǎo

寒竹

hán zhú

寒更

hán gēng

寒洲

hán zhōu

寒浅

hán qiǎn

寒荆

hán jīng

寒品

hán pǐn

寒鸦

hán yā

寒俊

hán jùn

寒砌

hán qì

寒生

hán shēng

寒草

hán cǎo

寒岁

hán suì

寒琼

hán qióng

寒中

hán zhōng

寒隽

hán jùn

寒燠

hán yù

寒蚓

hán yǐn

寒沙

hán shā

寒笛

hán dí

寒荒

hán huāng

寒餧

hán wèi

寒战

hán zhàn

寒殿

hán diàn

寒啬

hán sè

寒灰

hán huī

寒顫

hán chàn

寒暄

hán xuān

寒氷

hán bīng

寒溪

hán xī

寒盟

hán méng

寒潭

hán tán

寒宦

hán huàn

寒庶

hán shù

寒磬

hán qìng

寒艳

hán yàn

寒蜒

hán yán

寒濑

hán lài

寒声

hán shēng

寒樽

hán zūn

寒铜

hán tóng

寒将

hán jiāng

寒谷

hán gǔ

寒涩

hán sè

寒商

hán shāng

寒劣

hán liè

寒螀

hán jiāng

寒蝇

hán yíng

寒伧

hán chen

寒景

hán jǐng

寒具

hán jù

寒泓

hán hóng

寒翠

hán cuì

寒雾

hán wù

寒蠢

hán chǔn

寒渡

hán dù

寒俭

hán jiǎn

寒信

hán xìn

寒汀

hán tīng

寒局

hán jú

寒酷

hán kù

寒烬

hán jìn

寒食

hán shí

寒烈

hán liè

寒荣

hán róng

寒晓

hán xiǎo

寒潮

hán cháo

寒廉

hán lián

寒带

hán dài

寒碜

hán chen

寒影

hán yǐng

寒色

hán sè

寒怆

hán chuàng

寒窑

hán yáo

寒腊

hán là

寒客

hán kè

寒蛩

hán qióng

寒蜩

hán tiáo

寒踬

hán zhì

寒霙

hán yīng

寒碛

hán qì

寒泉

hán quán

寒漏

hán lòu

寒皋

hán gāo

寒鄙

hán bǐ

寒村

hán cūn

寒鼈

hán biē

寒原

hán yuán

寒藻

hán zǎo

寒虀

hán jī

寒窓

hán chuāng

寒丹

hán dān

寒官

hán guān

寒歌

hán gē

寒机

hán jī

寒华

hán huá

寒碎

hán suì

寒涸

hán hé

寒芒

hán máng

寒粥

hán zhōu

寒葩

hán pā

寒鷃

hán yàn

寒宵

hán xiāo

寒山

hán shān

寒孟

hán mèng

寒痉

hán jìng

寒天

hán tiān

寒茅

hán máo

寒梦

hán mèng

寒橐

hán tuó

寒粟

hán sù

寒璧

hán bì

寒热

hán rè

寒凉

hán liáng

寒寺

hán sì

寒律

hán lǜ

寒羊

hán yáng

寒瓜

hán guā

寒溜

hán liū

寒晖

hán huī

寒鸣

hán míng

寒浦

hán pǔ

寒疝

hán shàn

寒浞

hán zhuó

寒酸

hán suān

寒蕊

hán ruǐ

寒女

hán nǚ

寒奥

hán ào

寒蓑

hán suō

寒毛

hán máo

寒悴

hán cuì

寒光

hán guāng

寒疡

hán yáng

寒片

hán piàn

寒流

hán liú

寒绨

hán tí

寒饿

hán è

寒浆

hán jiāng

寒胆

hán dǎn

寒暑

hán shǔ

寒嗽

hán sòu

寒心

hán xīn

寒霭

hán ǎi

寒肃

hán sù

寒家

hán jiā

寒骨

hán gǔ

寒微

hán wēi

寒瘦

hán shòu

寒鸱

hán chī

寒蟾

hán chán

寒床

hán chuáng

寒玉

hán yù

寒居

hán jū

寒蝉

hán chán

寒苦

hán kǔ

寒楸

hán qiū

寒冱

hán hù

寒石

hán shí

寒鳖

hán biē

寒砧

hán zhēn

寒梅

hán méi

寒涧

hán jiàn

寒哀

hán āi

寒悭

hán qiān

寒飙

hán biāo


怨色

yuàn sè

幼色

yòu sè

失色

shī sè

鹄色

hú sè

名色

míng sè

蓝色

lán sè

走色

zǒu shǎi

暖色

nuǎn sè

缩色

suō sè

降色

jiàng sè

把色

bǎ sè

乐色

lè sè

玉色

yù shai

老色

lǎo sè

楚色

chǔ sè

磬色

qìng sè

归色

guī sè

喜色

xǐ sè

鲜色

xiān sè

桃色

táo sè

雜色

zá sè

丽色

lì sè

曙色

shǔ sè

川色

chuān sè

渔色

yú sè

熊色

xióng sǎi

逊色

xùn sè

厉色

lì sè

变色

biàn shǎi

靳色

jìn sè

昼色

zhòu sè

占色

zhàn sè

言色

yán sè

金色

jīn sè

目色

mù sè

妃色

fēi sè

尘色

chén sè

被色

bèi sè

厌色

yàn sè

锈色

xiù sè

托色

tuō sè

锖色

qiāng sè

方色

fāng sè

行色

xíng sè

起色

qǐ sè

设色

shè sè

声色

shēng sè

貌色

mào sè

好色

hào sè

恨色

hèn sè

嬖色

bì sè

表色

biǎo sè

青色

qīng sè

发色

fà sè

悦色

yuè sè

事色

shì sè

严色

yán sè

惠色

huì sè

赌色

dǔ sè

妙色

miào sè

调色

tiáo sè

败色

bài sè

戒色

jiè sè

怍色

zuò sè

沙色

shā sè

杂色

zá sè

慈色

cí sè

妒色

dù sè

萤色

yíng sè

斗色

dòu sè

损色

sǔn sè

酒色

jiǔ sè

乱色

luàn sè

贪色

tān sè

服色

fú sè

动色

dòng sè

黑色

hēi sè

轻色

qīng sè

中色

zhōng sè

套色

tào shǎi

光色

guāng sè

低色

dī sè

令色

lìng sè

花色

huā sè

蜚色

fēi sè

浅色

qiǎn sè

华色

huá sè

吝色

lìn sè

管色

guǎn sè

人色

rén sè

佞色

nìng sè

暗色

àn sè

伦色

lún sè

旌色

jīng sè

米色

mǐ sè

诸色

zhū sè

瑞色

ruì sè

出色

chū sè

二色

èr sè

电色

diàn sè

寡色

guǎ sè

体色

tǐ sè

货色

huò sè

衰色

shuāi sè

惫色

bèi sè

忤色

wǔ sè

刷色

shuā sè

奸色

jiān sè

犯色

fàn sè

栗色

lì sè

素色

sù sè

执色

zhí sè

牙色

yá sè

白色

bái sè

德色

dé sè

退色

tuì shǎi

捎色

shào shǎi

蛟色

jiāo sè

敛色

liǎn sè

辨色

biàn sè

避色

bì sè

贵色

guì sè

淫色

yín sè

竹色

zhú sè

有色

yǒu sè

耸色

sǒng sè

絶色

jué sè

黯色

àn sè

倦色

juàn sè

春色

chūn sè

丹色

dān sè

弄色

nòng sè

寒色

hán sè

瞑色

míng sè

补色

bǔ sè

飘色

piāo sè

红色

hóng sè

义色

yì sè

燧色

suì sè

少色

shǎo sè

鸦色

yā sè

纯色

chún sè

彩色

cǎi sè

才色

cái sè

画色

huà sè

精色

jīng sè

秀色

xiù sè

黄色

huáng sè

蕙色

huì sè

九色

jiǔ sè

天色

tiān sè

惧色

jù sè

染色

rǎn sè

溟色

míng sè

毅色

yì sè

艾色

ài sè

赭色

zhě sè

橙色

chéng sè

怯色

qiè sè

复色

fù sè

下色

xià sè

矜色

jīn sè

减色

jiǎn sè

赚色

zhuàn sè

柳色

liǔ sè

六色

liù sè

缥色

piǎo sè

作色

zuò sè

款色

kuǎn sè

锦色

jǐn sè

消色

xiāo sè

赛色

sài sè

聲色

shēng sè

土色

tǔ sè

品色

pǐn sè

角色

jué sè

愚色

yú sè

愠色

yùn sè

秤色

chèng sè

泥色

ní sè

水色

shuǐ sè

榛色

zhēn sè

盛色

shèng sè

百色

bǎi sè

美色

měi sè

三色

sān sè

利色

lì sè

脱色

tuō sè

蜜色

mì sè

辟色

pì sè

特色

tè sè

静色

jìng sè

霜色

shuāng sè

格色

gé sè

香色

xiāng sè

暮色

mù sè

窘色

jiǒng sè

脸色

liǎn sè

椶色

zōng sè

骄色

jiāo sè

闲色

xián sè

记色

jì sè

掉色

diào shǎi

绿色

lǜ sè

容色

róng sè

晓色

xiǎo sè

价色

jià sè

诲色

huì sè

傲色

ào sè

禽色

qín sè

饥色

jī sè

墨色

mò sè

物色

wù sè

黜色

chù sè

生色

shēng sè

變色

biàn sè

认色

rèn sè

昧色

mèi sè

分色

fēn sè

波色

bō sè

异色

yì sè

山色

shān sè

新色

xīn sè

爱色

ài sè

一色

yī sè

坏色

huài sè

槐色

huái sè

间色

jiàn sè

内色

nèi sè

恶色

è sè

鬻色

yù sè

各色

gè sè

浄色

jìng sè

暝色

míng sè

遽色

jù sè

绝色

jué sè

怒色

nù sè

练色

liàn sè

财色

cái sè

褪色

tuì sè

瘠色

jí sè

振色

zhèn sè

艳色

yàn sè

齐色

qí sè

母色

mǔ sè

贝色

bèi sè

棕色

zōng sè

宝色

bǎo sè

惭色

cán sè

漏色

lòu sè

死色

sǐ sè

银色

yín sè

固色

gù sè

冷色

lěng sè

粉色

fěn sè

食色

shí sè

辞色

cí sè

贞色

zhēn sè

难色

nán sè

骇色

hài sè

全色

quán sè

秋色

qiū sè

湖色

hú sè

菜色

cài sè

靛色

diàn sè

冥色

míng sè

底色

dǐ sè

神色

shén sè

傅色

fù sè

态色

tài sè

茶色

chá sè

景色

jǐng sè

酱色

jiàng sè

荒色

huāng sè

洽色

qià sè

国色

guó sè

布色

bù sè

藕色

ǒu sè

顶色

dǐng sè

晚色

wǎn sè

驻色

zhù sè

形色

xíng sè

捻色

niǎn sè

羸色

léi sè

观色

guān sè

戏色

xì sè

参色

cān sè

掷色

zhì sè

血色

xuè sè

火色

huǒ sè

赤色

chì sè

本色

běn sè

拔色

bá sè

基色

jī sè

稔色

rěn sè

苍色

cāng sè

怡色

yí sè

成色

chéng sè

改色

gǎi sè

风色

fēng sè

上一组词:芒芠
下一组词:芒乎

更多寒的组词

寒色的意思


词语解释:

寒色hánsè

(1) 在七色光中,除绿色光外,如:青、紫、蓝等光之色,给人以寒冷感。也称“冷色”

英cool colour

引证解释:

⒈ 感到寒冷时的气色。

引《敦煌变文集·孝子传》:“父密察之,知騫有寒色,父以手抚之,见衣甚薄,毁而观之,始知非絮。”
《宋史·杨业传》:“代北苦寒,人多服毡罽, 业但挟纊,露坐治军事,傍不设火,侍者殆僵仆,而业怡然无寒色。”

⒉ 寒冷时节的颜色、景色。如枯草、秃枝、荒凉的原野的颜色。

引唐宋之问《题张老松树》诗:“日落西山阴,众草起寒色。”
清韩泰华《无事为福斋随笔》卷上:“盛子昭《寒山行旅图》绢本,立幅宽三尺五寸,高亦如之。树木槎枒,万山寒色,渔舟一叶,江雁羣飞。”
瞿秋白《赤都心史》一:“万里奇游,饥寒之国。闻说道‘胡天八月雪’,可也只萧萧秋意,依依寒色。”

⒊ 犹寒气。

引宋梅尧臣《王龙图知江陵》诗:“行车践残雪,寒色犯轻裘。”
清陆嵩《新年作》诗:“愿得东风起南陌,催动春光散寒色。”
朔望《英雄碑前的花朵》诗:“暮靄到前门,沉沉絶市声。非因寒色重,默悼党人魂。”

⒋ 给人以寒冷感觉的颜色。此指白色。

引明申时行《应制题扇》诗:“羣芳烂熳吞春辉,双燕差池雪羽飞。玳瑁梁间寒色莹,水晶帘外曙光微。”

⒌ 美术上指青、绿、紫等颜色。

国语词典:

严厉的脸色。

如:「面有寒色」。

网络解释:

寒色

[cool colour] 在七色光中,除绿色光外,如:青、紫、蓝等光之色,都给人以寒冷感。也称“冷色”
更多色的组词

寒色详细解释


读音:hán

寒hán(1)(形)冷(跟‘暑’相对):~冬|~风|天~地冻|受了一点~。(2)(形)害怕;畏惧:心~|胆~。(3)(形)穷困:贫~|~素(旧时形容穷苦的读书人家)。

读音:sè,shǎi[ sè ]

1.颜色:红~。绿~。

2.脸上的表情:喜形于~。~厉内荏。

3.情景;景象:景~。荷塘月~。

4.种类:各~货品。花~齐全。

5.质量:成~。足~。

6.情欲。

7.妇女的美好容貌:姿~。~艺双绝。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025