mǎng zhuàng
mǎng lǔ
mǎng miǎo
mǎng cǎo
mǎng shì
mǎng fū
mǎng cāng
mǎng yāng
mǎng hàng
mǎng duó
mǎng mì
mǎng mǎng
mǎng tiào
mǎng yuán
mǎng dàng
mǎng lǔ
mǎng miǎo
mǎng lín
mǎng yǎng
mǎng máng
mǎng dàng
mǎng rán
mǎng hàn
mǎng làng
mǎng zhuàng
bō dàng
yì dàng
piāo dàng
pī dàng
pū dàng
chū dàng
tǎng dàng
fù dàng
yí dàng
ní dàng
áo dàng
tiáo dàng
bēn dàng
pò dàng
huí dàng
kāi dàng
mó dàng
yāng dàng
xīn dàng
chú dàng
zhū dàng
náo dàng
gàng dàng
diān dàng
mǎng dàng
shén dàng
wěi dàng
mó dàng
huàng dàng
dài dàng
bǎn dàng
qū dàng
máng dàng
diào dàng
dàn dàng
huàng dàng
chí dàng
dòng dàng
lú dàng
hào dàng
diē dàng
yōu dàng
tiāo dàng
jiān dàng
dié dàng
jiǎo dàng
yí dàng
xián dàng
bīng dàng
fèn dàng
fán dàng
bēi dàng
gǔ dàng
huǐ dàng
téng dàng
yóu dàng
chí dàng
huǎng dàng
yīng dàng
tǎn dàng
shē dàng
xī dàng
bǒ dàng
yú dàng
chuàng dàng
zhèn dàng
huí dàng
chuī dàng
tāo dàng
dié dàng
bǎn dàng
dàn dàng
gǔ dàng
hú dàng
jiǎn dàng
dí dàng
jìn dàng
xiāo dàng
tián dàng
xiū dàng
yì dàng
kuàng dàng
mǎng dàng
fàng dàng
tī dàng
bó dàng
pì dàng
fēi dàng
ào dàng
zhèn dàng
gǎn dàng
bēng dàng
bō dàng
tū dàng
hān dàng
táo dàng
zòng dàng
huò dàng
yí dàng
piāo dàng
zǎo dàng
fén dàng
yì dàng
jué dàng
mí dàng
fú dàng
hé dàng
yè dàng
bū dàng
chōng dàng
sàn dàng
tián dàng
yuán dàng
qǐ dàng
xiāo dàng
pái dàng
yě dàng
piáo dàng
hào dàng
guàn dàng
bèn dàng
juān dàng
kuáng dàng
qīng dàng
yáo dàng
hào dàng
zì dàng
mǐn dàng
lún dàng
kuò dàng
chàng dàng
xiāng dàng
shàn dàng
lí dàng
tóng dàng
sào dàng
jīn dàng
tǎo dàng
xì dàng
cháo dàng
qiān dàng
bǎi dàng
dàn dàng
tǎn dàng
bó dàng
dǔ dàng
cán dàng
yín dàng
chuǎng dàng
làng dàng
xié dàng
qīng dàng
qī dàng
jiǎn dàng
yǒu dàng
qīng dàng
shuā dàng
qiáo dàng
yáo dàng
xiáo dàng
juān dàng
háo dàng
jī dàng
píng dàng
xiāo dàng
yù dàng
fàn dàng
kè dàng
guàng dang
sǎo dàng
tiào dàng
liú dàng
huàng dang
jiāo dàng
⒈ 辽阔无际。
引汉班固《北征赋》:“野萧条以莽荡,迥千里而无家。”
《敦煌变文集·伍子胥变文》:“子胥行至莽荡山间,按剑悲歌而叹。”
清谭嗣同《崆峒》诗:“斗星高被众峰吞,莽荡山河剑气昏。”
《新华月报》1979年第7期:“这条莽荡的黄河,一下分散作无数条细流,如万千缨络闪烁飘拂。”
⒉ 迂阔;迂远不切实际。
引宋叶适《赠岩电隐士》诗:“近时术人多莽荡,要把虚名随妄想。”
明袁宏道《答陶周望书》:“小修旧见弟如此商榷,亦以弟为莽荡,今不復然矣。”
⒊ 激荡;震撼。参见“莽荡”。
引漱岩《杨哲高烈士悼歌》:“风云莽荡武昌城,大陆龙蛰雷一声。”
莽荡。 柳亚子《次韵分寄康弼大觉》:“莽盪乾坤迴涕泪,槎枒肺腑走风雷。”
广大荒芜。
莽mǎng(1)(名)密生的草:丛~|草~。(2)(形)〈书〉大。(3)(Mǎng)姓。莽mǎng(形)鲁莽:~撞。
荡读音:dàng荡dàng(1)(动)摇动:~桨。(2)(动)洗涤;清除:涤~。(3)(动)放纵、不受拘束:放~。(4)(动)走来走去;无事闲逛:游~。(5)(名)浅水湖:芦花~。