kuàng xué
kuàng dù
kuàng duò
kuàng zhuō
kuàng shí
kuàng gōng
kuàng huái
kuàng lǎng
kuàng làng
kuàng rì
kuàng ào
kuàng wèi
kuàng zǎi
kuàng rèn
kuàng yí
kuàng jì
kuàng rán
kuàng bān
kuàng wú
kuàng lǔ
kuàng nǚ
kuàng shì
kuàng guān
kuàng zhì
kuàng yǎo
kuàng bié
kuàng jié
kuàng kuài
kuàng dài
kuàng fèi
kuàng dà
kuàng fèi
kuàng zhí
kuàng zhuì
kuàng dàng
kuàng jiǎo
kuàng yàng
kuàng tú
kuàng chǎng
kuàng wù
kuàng yě
kuàng jí
kuàng kuò
kuàng nián
kuàng guān
kuàng jué
kuàng liàng
kuàng jū
kuàng zhān
kuàng guì
kuàng tǔ
kuàng zhì
kuàng kè
kuàng shuǎng
kuàng wú
kuàng suì
kuàng miǎo
kuàng fū
kuàng zú
kuàng chí
kuàng rú
kuàng diǎn
kuàng miǎo
kuàng ēn
kuàng lín
kuàng dá
kuàng shī
kuàng dàn
kuàng kuàng
kuàng qí
kuàng kuò
kuàng yí
kuàng quē
kuàng yè
kuàng zōng
kuàng shū
kuàng mài
kuàng píng
kuàng wàng
kuàng shì
kuàng yì
kuàng jié
kuàng guān
kuàng guān
kuàng bào
kuàng gé
kuàng yí
kuàng tú
kuàng mì
kuàng bài
kuàng mò
kuàng luè
kuàng mǎng
kuàng gǔ
kuàng rán
kuàng yuán
kuàng lǐ
kuàng dàn
kuàng jiǒng
kuàng yǎn
kuàng yuǎn
kuàng yǎng
kuàng zǔ
kuàng dàn
kuàng jì
kuàng é
kuàng mǎng
kuàng xū
kuàng shì
kuàng yǔ
kuàng fàng
kuàng chǎng
fàng dàng
liú dàng
qīng dàng
yóu dàng
gǎn dàng
tián dàng
tián dàng
shuā dàng
piáo dàng
dié dàng
fù dàng
shàn dàng
xiāo dàng
zhèn dàng
háo dàng
huò dàng
chí dàng
bīng dàng
yáo dàng
téng dàng
ào dàng
bēi dàng
chí dàng
mó dàng
hào dàng
bō dàng
qīng dàng
pái dàng
fán dàng
tǎn dàng
xiāo dàng
bó dàng
diān dàng
yè dàng
qǐ dàng
huàng dang
guàng dang
dí dàng
dòng dàng
xié dàng
fàn dàng
mí dàng
xiāo dàng
fèn dàng
yīng dàng
lún dàng
yì dàng
yǒu dàng
kuò dàng
huǐ dàng
tǎo dàng
qū dàng
pū dàng
tǎn dàng
xiáo dàng
cán dàng
xī dàng
yì dàng
chuī dàng
cháo dàng
gǔ dàng
tāo dàng
tǎng dàng
jiān dàng
dài dàng
hān dàng
chàng dàng
bō dàng
jiǎn dàng
lú dàng
jiāo dàng
huí dàng
yí dàng
piāo dàng
tóng dàng
tū dàng
áo dàng
kuàng dàng
jìn dàng
tiāo dàng
zhèn dàng
zǎo dàng
huí dàng
pī dàng
chuàng dàng
jīn dàng
píng dàng
làng dàng
mǎng dàng
yáo dàng
huǎng dàng
qīng dàng
chū dàng
bó dàng
bēn dàng
yì dàng
hú dàng
chú dàng
huàng dàng
sàn dàng
pì dàng
zòng dàng
gàng dàng
yōu dàng
jiǎo dàng
huàng dàng
bǎi dàng
fēi dàng
bǎn dàng
yí dàng
chuǎng dàng
jué dàng
yuán dàng
hào dàng
kuáng dàng
xīn dàng
zhū dàng
mǐn dàng
lí dàng
guàn dàng
ní dàng
shén dàng
dàn dàng
yě dàng
yù dàng
tī dàng
pò dàng
kāi dàng
juān dàng
dàn dàng
diào dàng
gǔ dàng
fú dàng
xiāng dàng
yí dàng
bū dàng
kè dàng
dǔ dàng
yú dàng
fén dàng
dié dàng
bēng dàng
tiáo dàng
xiū dàng
sào dàng
piāo dàng
zì dàng
hào dàng
hé dàng
diē dàng
táo dàng
qī dàng
qiáo dàng
xì dàng
yín dàng
jiǎn dàng
bǎn dàng
náo dàng
xián dàng
qiān dàng
juān dàng
jī dàng
tiào dàng
sǎo dàng
dàn dàng
yāng dàng
bèn dàng
mǎng dàng
mó dàng
máng dàng
chōng dàng
shē dàng
bǒ dàng
wěi dàng
旷荡kuàngdàng
(1) 空阔宽广;广大
例旷荡的草原英open and vast(2) 旷达;大度
例心怀旷荡英broad-mined;bigheart;magnanimous(3) 闲游浪荡
例游顽旷荡.英loaf about⒈ 亦作“旷盪”。
⒉ 辽阔;宽广。
引汉张衡《南都赋》:“上平衍而旷荡,下蒙笼而崎嶇。”
《文选·王褒<洞箫赋>》:“弥望儻莽,联延旷盪。”
李善注:“儻莽、旷盪,宽广之貌。”
明唐寅《山坡羊》曲:“烟波旷荡,旷荡鳞鸿杳。”
萧红《最后的一星期》:“空了!在屋子里边走起来很旷荡。”
⒊ 浩荡,广大。
引汉陈琳《为曹洪与魏文帝书》:“来命陈彼妖惑之罪,叙王师旷荡之德,岂不信然。”
前蜀杜光庭《众修三元醮词》:“俱承旷荡之恩,各遂逍遥之性。”
清魏源《军储篇一》:“自古旷荡之仁,可行於文景,不可行於宣元之世。”
⒋ 指宽宏的恩德。
引晋陆机《谢平原内史表》:“遭国颠沛,无节可纪,虽蒙旷盪,臣独何颜?”
⒌ 宽宥,从宽论处。
引《宋书·薛安都传》:“四方阻逆,无战不禽,主上皆加以旷荡,即其才用。”
《陈书·华皎传》:“其贼主帅节将,竝许开恩出首,一同旷荡。”
《旧唐书·柳奭传》:“神龙初, 则天遗制,与褚遂良、韩瑗等并还官爵,子孙亲属当时缘坐者,咸从旷荡。”
⒍ 旷达。见“旷荡”。
引宋叶适《超然堂》诗:“每怜庄周《齐物论》,遣词旷荡违经律。”
明王阳明《答舒国用书》:“君子之所谓洒落者,非旷荡放逸、纵情肆意之谓也。”
范文澜蔡美彪等《中国通史》第二编第三章第十一节:“曹丕居太子尊位,旷荡不拘礼法。”
空旷无边际。
旷kuàng(1)(形)空而宽阔:~野|地~人稀。(2)(形)心境开阔:~达|心~神怡。(3)(动)耽误;荒废:~课|~工|~日废时。(4)(形)相互配合的两个零件的间隙大于所要求的范围;衣着过于肥大;不合体:车轴~了|螺丝~了|这双鞋我穿着太~了。(5)(Kuànɡ)姓。
荡读音:dàng荡dàng(1)(动)摇动:~桨。(2)(动)洗涤;清除:涤~。(3)(动)放纵、不受拘束:放~。(4)(动)走来走去;无事闲逛:游~。(5)(名)浅水湖:芦花~。