kòu rǎng
kòu liáng
kòu biān
kòu lái
kòu jiǎ
kòu nán
kòu rǎo
kòu hài
kòu niè
kòu shì
kòu zéi
kòu niè
kòu dào
kòu tuō
kòu chǎng
kòu fēng
kòu piāo
kòu fú
kòu pàn
kòu luàn
kòu huàn
kòu méi
kòu ráng
kòu xiān
kòu bī
kòu dí
kòu lüè
kòu nüè
kòu lüè
kòu jié
kòu bào
kòu lǔ
kòu bào
kòu chāo
kòu jìng
kòu xīn
kòu zhàn
kòu dān
kòu dèng
kòu jiān
kòu róng
kòu jǐng
kòu tōu
kòu chóu
kòu jǐng
kòu qiè
kòu zhì
kòu nì
kòu jù
kòu chóu
kòu fēn
kòu lìng
kòu chāo
kuì dí
shěng dí
cù dí
sǐ dí
pàn dí
tiān dí
sī dí
dài dí
kān dí
tōng dí
yù dí
zòng dí
jìng dí
bèi dí
xiāng dí
wéi dí
tūn dí
jiāo dí
qián dí
jù dí
wài dí
yán dí
ruò dí
zhèng dí
jiǔ dí
tuì dí
qíng dí
chóu dí
sù dí
fù dí
quán dí
jūn dí
tóu dí
zī dí
cóng dí
shǒu dí
kòu dí
qí dí
kàng dí
shòu dí
liàng dí
qīng dí
dòu dí
kè dí
lóu dí
wú dí
jù dí
huái dí
zhī dí
cán dí
dāng dí
pò dí
chóu dí
jiù dí
shù dí
zhì dí
yán dí
yìng dí
tǐ dí
qiáng dí
ěr dí
gōng dí
zhòu dí
jiāo dí
lín dí
duì dí
dǐ dí
wán dí
yǎng dí
héng dí
zhèn dí
dù dí
tóu dí
qíng dí
shāng dí
gòu dí
chóu dí
fù dí
xiá dí
yuàn dí
jìn dí
cháng dí
gé dí
jūn dí
dà dí
sù dí
yù dí
bào dí
xiàn dí
què dí
tǐng dí
shī dí
lín dí
guǎng dí
kài dí
dǎo dí
lùn dí
zhé dí
yíng dí
liào dí
pǐ dí
bù dí
yòu dí
入侵之敌;(好工具.)敌军。
⒈ 入侵之敌;敌军。
引《墨子·七患》:“故国离寇敌则伤,民见凶饥则亡,此皆备不具之罪也。”
《后汉书·西羌传论》:“惜哉寇敌略定矣,而汉祚亦衰焉。”
许地山《萤灯》:“难胜太子便请求父王给他一支兵,由他领出都门去抵御寇敌。”
寇kòu(1)(名)强盗或外来的侵略者(也指敌人):海~|外~。(2)(动)敌人来侵略:入~。(3)(Kòu)姓。
敌读音:dí敌dí(1)本义:(名)敌人。(2)(动)抵挡:所向无~。(3)(形)相当:势均力~。