wéi zhàng
jīn zhàng
nèi zhàng
bì zhàng
gù zhàng
cán zhàng
wù zhàng
yù zhàng
bīng zhàng
píng zhàng
rè zhàng
bǎi zhàng
tíng zhàng
tà zhàng
lán zhàng
lí zhàng
hūn zhàng
yì zhàng
mó zhàng
huā zhàng
chéng zhàng
è zhàng
zuì zhàng
bì zhàng
jiǎo zhàng
niè zhàng
chán zhàng
lián zhàng
qíng zhàng
shǒu zhàng
dī zhàng
zhěn zhàng
yán zhàng
dié zhàng
ruǎn zhàng
lǐ zhàng
shān zhàng
lù zhàng
lěi zhàng
sì zhàng
bì zhàng
yǎn zhàng
tíng zhàng
zhù zhàng
mó zhàng
gài zhàng
bì zhàng
zhì zhàng
bǎn zhàng
huà zhàng
bǎo zhàng
bān zhàng
bǐ zhàng
sù zhàng
jiè zhàng
chén zhàng
dī zhàng
bēi zhàng
yuè zhàng
shí zhàng
yè zhàng
bái zhàng
bǎo zhàng
jǐn zhàng
fēng zhàng
dié zhàng
bù zhàng
⒈ 堤。参见“堤”。
引宋苏辙《寄孔武仲》诗:“官吏困堤障,麻鞋污泥滓。”
⒉ 隄障:堤坝。
引唐韩愈《岳阳楼别窦司直》诗:“朝过宜春口,极北缺隄障。”
《宋史·滕元发传》:“瘞死食饥,除田租,修隄障。”
《续资治通鉴·元泰定帝泰定元年》:“盐官州海水溢,屡坏隄障,浸城郭,遣使祀海神,仍与有司视形势所便。”
堤dī(名)沿河或沿海防水的建筑物;多用土石等筑成:河~。
障读音:zhàng障zhàng(1)本义:(动)阻塞;遮挡:(动)阻塞;遮挡(2)(名)用来遮挡的东西:屏~。