bì huì
bì fèi
bì fú
bì gù
bì mào
bì jiǎ
bì duǎn
bì nì
bì liú
bì è
bì ní
bì yǔ
bì àn
bì yě
bì měi
bì gū
bì yǎn
bì tiān
bì yōng
bì huò
bì hàn
bì lǔ
bì zuì
bì míng
bì yǐn
bì sè
bì zhàng
bì hù
bì báo
bì zhāng
bì xī
bì xíng
bì yì
bì rì
bì kuī
bì gù
bì méng
bì gǎn
bì tǐ
bì xián
bì yù
bì zhàn
bì xǐ
bì bù
lù zhàng
hūn zhàng
yán zhàng
bù zhàng
huà zhàng
bǎo zhàng
wù zhàng
yè zhàng
fēng zhàng
jǐn zhàng
chéng zhàng
tíng zhàng
jiǎo zhàng
tíng zhàng
bǎo zhàng
tà zhàng
zhù zhàng
rè zhàng
sì zhàng
niè zhàng
lí zhàng
mó zhàng
yù zhàng
dī zhàng
cán zhàng
bǎn zhàng
qíng zhàng
dié zhàng
shí zhàng
lěi zhàng
lián zhàng
huā zhàng
bì zhàng
píng zhàng
gài zhàng
zhěn zhàng
gù zhàng
zhì zhàng
zuì zhàng
bì zhàng
yì zhàng
ruǎn zhàng
yuè zhàng
dié zhàng
mó zhàng
bēi zhàng
nèi zhàng
wéi zhàng
dī zhàng
è zhàng
lán zhàng
jīn zhàng
bì zhàng
bǎi zhàng
chén zhàng
bì zhàng
bīng zhàng
sù zhàng
bǐ zhàng
shǒu zhàng
jiè zhàng
shān zhàng
bān zhàng
chán zhàng
yǎn zhàng
bái zhàng
lǐ zhàng
⒈ 亦作“蔽鄣”。
⒉ 阻隔;阻碍。
引《楚辞·卜居》:“屈原既放三年,不得復见,竭知尽忠,而蔽鄣於谗。”
《汉书·李寻传》:“忠直进,不蔽障。”
清曹国榘《顾梁汾纂<张太岳书札奏疏>小引》:“其功尽在社稷,乃不能取悦群情,芥蔕於同时者,遂蔽障於谗。”
严复《论八股存亡之关系》:“徒以八股未去,挟进士以为重,横塞宇内,蔽障聪明。”
⒊ 遮蔽;护卫。
引汉王充《论衡·率性》:“起屋筑墻,以自蔽障。”
宋李纲《条具防冬利害事件状》:“臣所管江西一路,实为上流,辅翼建康驻蹕之所,蔽障闽广。”
宋程大昌《演繁露·公侯干城》:“扞者,櫓也。雉堞可以蔽障城,是扞城也。”
蔽bì(1)(动)遮盖:遮~|掩~|隐~。(2)(动)概括:一言以~之。
障读音:zhàng障zhàng(1)本义:(动)阻塞;遮挡:(动)阻塞;遮挡(2)(名)用来遮挡的东西:屏~。