dī zhàng
hūn zhàng
chén zhàng
lù zhàng
bēi zhàng
bù zhàng
cán zhàng
ruǎn zhàng
lián zhàng
tà zhàng
shí zhàng
sì zhàng
jǐn zhàng
yán zhàng
nèi zhàng
wéi zhàng
jiè zhàng
yǎn zhàng
rè zhàng
huà zhàng
yù zhàng
píng zhàng
wù zhàng
lí zhàng
lán zhàng
sù zhàng
bān zhàng
bì zhàng
mó zhàng
bǎo zhàng
huā zhàng
chéng zhàng
yì zhàng
tíng zhàng
è zhàng
bì zhàng
bǐ zhàng
yuè zhàng
bǎo zhàng
zuì zhàng
bái zhàng
fēng zhàng
dī zhàng
shān zhàng
gài zhàng
dié zhàng
zhì zhàng
gù zhàng
tíng zhàng
bǎi zhàng
chán zhàng
bì zhàng
shǒu zhàng
bīng zhàng
mó zhàng
qíng zhàng
jiǎo zhàng
lǐ zhàng
bì zhàng
jīn zhàng
zhù zhàng
niè zhàng
dié zhàng
yè zhàng
bǎn zhàng
zhěn zhàng
lěi zhàng
业障yèzhàng
(1) 佛教指妨碍修行的罪恶
英evil creature;vile spawn(2) 长辈骂不肖子弟的话
英a term of abuse formerly used by the elders of a clan cursing their juniors(3) 借指金钱
例应伯爵因记挂着二人许了他些业障儿,趁此机会好hAo86.向他要。——《金瓶梅》英money佛教上指由于过去的恶行所造成的障碍。也作「孽障」。