chéng sāi
chéng chuán
chéng lì
chéng shù
chéng kuài
chéng chéng
chéng wū
chéng jià
chéng zuò
chéng xiàn
chéng qí
chéng yōng
chéng xià
chéng liú
chéng qián
chéng hào
chéng kǎi
chéng yù
shèng yú
chéng mù
chéng qiāo
chéng fú
chéng xìng
chéng bēn
chéng qiáo
chéng bǎo
chéng yùn
chéng lǐ
chéng kōng
chéng miè
chéng xián
chéng yīn
chéng lóng
chéng qiě
chéng zhàng
chéng yù
chéng kǎn
chéng guǎng
chéng niè
chéng chéng
chéng chuán
chéng fǎ
chéng qín
chéng tián
chéng qiū
chéng dù
chéng gē
chéng jiàn
chéng xìn
chéng jí
chéng jǐng
chéng xiōng
chéng chú
chéng cè
chéng lán
chéng jiàn
chéng biàn
chéng liáng
chéng líng
chéng yún
chéng shèng
chéng mǎ
chéng chá
chéng xū
chéng xuān
chéng chē
chéng luán
chéng fēng
chéng bēi
chéng jiǎ
chéng hú
chéng rén
chéng lù
chéng huáng
chéng láo
chéng féi
chéng xì
chéng líng
chéng shì
chéng jī
chéng bái
chéng zhā
chéng zhān
chéng cōng
chéng ní
chéng yú
chéng dàn
chéng léi
chéng xìn
chéng wéi
chéng jiān
chéng kè
chéng quán
chéng jū
chéng mì
chéng zhèng
chéng xí
chéng jí
chéng huà
chéng diào
chéng lù
chéng shí
chéng jī
chéng wù
chéng gāng
chéng diàn
chéng jī
chéng chǔ
chéng zhì
chéng guāi
chéng zhā
chéng yì
chéng biān
chéng mén
sù zhàng
bǎo zhàng
sì zhàng
yán zhàng
chén zhàng
chán zhàng
bīng zhàng
bì zhàng
lí zhàng
mó zhàng
jǐn zhàng
tíng zhàng
zuì zhàng
wéi zhàng
yuè zhàng
è zhàng
jiǎo zhàng
fēng zhàng
bì zhàng
bǎo zhàng
dī zhàng
bǐ zhàng
píng zhàng
dié zhàng
lán zhàng
nèi zhàng
lián zhàng
bái zhàng
rè zhàng
dié zhàng
yǎn zhàng
tà zhàng
bù zhàng
gài zhàng
lǐ zhàng
cán zhàng
shǒu zhàng
jīn zhàng
tíng zhàng
mó zhàng
jiè zhàng
huā zhàng
shí zhàng
ruǎn zhàng
zhì zhàng
yì zhàng
chéng zhàng
yù zhàng
shān zhàng
bān zhàng
bì zhàng
hūn zhàng
niè zhàng
bēi zhàng
lěi zhàng
bǎi zhàng
zhù zhàng
gù zhàng
qíng zhàng
yè zhàng
bǎn zhàng
zhěn zhàng
huà zhàng
dī zhàng
lù zhàng
bì zhàng
wù zhàng
⒈ 同“乘鄣”。
引南朝宋鲍照《拟古》诗之一:“晚节从世务,乘障远和戎。”
唐王维《出塞作》诗:“护羌校尉朝乘障,破虏将军夜渡辽。”
明杨慎《出关》诗:“飞将殊勛犹下吏,书生乘障敢辞艰。”
清谈迁《北游录·纪咏下》:“停舟烦夜柝,乘障斥譙楼。”
[ chéng ]
1. 骑,坐:乘马。乘车。乘客。乘警。
2. 趁着,就着:乘便。乘机(趁着机会)。乘势。乘兴(xìng)。因利乘便。
3. 算术中指一个数使另一个数变成若干倍:乘法。乘幂(mì)。乘数。
4. 佛教的教派或教法:大乘。小乘。上乘。下乘。
5. 姓。
[ shèng ]
1. 古代称兵车,四马一车为一乘:乘舆。千乘之国。
2. 古代称四为乘:乘矢。乘壶。“以乘韦先牛十二犒师”。
3. 中国春秋时晋国的史书称“乘”,后通称一般的史书:史乘。野乘。
障读音:zhàng障zhàng(1)本义:(动)阻塞;遮挡:(动)阻塞;遮挡(2)(名)用来遮挡的东西:屏~。