nèi zhàng
shān zhàng
lěi zhàng
sì zhàng
zhì zhàng
píng zhàng
jiǎo zhàng
yuè zhàng
mó zhàng
tíng zhàng
wéi zhàng
bǎo zhàng
lán zhàng
bǎo zhàng
niè zhàng
bái zhàng
chén zhàng
bǎn zhàng
yì zhàng
dié zhàng
lǐ zhàng
gài zhàng
yè zhàng
bì zhàng
bì zhàng
hūn zhàng
tíng zhàng
bì zhàng
jǐn zhàng
bù zhàng
cán zhàng
gù zhàng
zhù zhàng
yù zhàng
dī zhàng
lù zhàng
qíng zhàng
lí zhàng
zuì zhàng
sù zhàng
tà zhàng
huā zhàng
jīn zhàng
bǎi zhàng
shǒu zhàng
bì zhàng
huà zhàng
è zhàng
shí zhàng
bēi zhàng
ruǎn zhàng
mó zhàng
jiè zhàng
bān zhàng
chán zhàng
dī zhàng
bīng zhàng
dié zhàng
fēng zhàng
lián zhàng
yǎn zhàng
chéng zhàng
rè zhàng
wù zhàng
bǐ zhàng
zhěn zhàng
yán zhàng
⒈ 用于战守的小土城。
引唐司空图《解县新城碑》:“彼或蔽捍边荒,缮修堡障,犹夸溢美,显示将来。”
《新唐书·裴识传》:“识至,治堡障,整戎器,开屯田。”
《续资治通鉴·宋仁宗天圣四年》:“黄龙府请建堡障三,烽臺十, 辽主命俟农隙筑之。”
⒉ 犹屏障。
引唐元稹《加陈楚检校左仆射制》:“自非国之干城,总之利器,安能为我堡障,芟夷寇讎。”
1. 军事上防守用的建筑物:堡垒。城堡。桥头堡。
2. 古代指土筑的小城:“徐嵩、胡空各聚众五千,据险筑堡以自固”。
障读音:zhàng障zhàng(1)本义:(动)阻塞;遮挡:(动)阻塞;遮挡(2)(名)用来遮挡的东西:屏~。