liáng chàng
liáng hóng
liáng shān
liáng gōng
liáng jià
liáng zhōu
liáng zōu
liáng yǐ
liáng fǔ
liáng yuán
liáng guān
liáng dòu
liáng chén
liáng ān
liáng lǚ
liáng yù
liáng lì
liáng ròu
liáng lěi
liáng jué
liáng mín
liáng pù
liáng dòng
liáng yīn
liáng dǎng
liáng yāng
liáng wáng
liáng zhū
liáng huài
liáng dǐ
liáng fù
liáng yuè
liáng dǐng
liáng mǐ
liáng gǒu
liáng mù
liáng lì
liáng tóu
liáng yuàn
liáng lì
liáng jīn
liáng kǎi
liáng zhàn
liáng zhù
liáng āi
liáng yì
liáng mén
liáng sǒu
liáng qú
liáng duān
liáng wǔ
liáng zōu
liáng qiū
liáng xīng
liáng zhān
liáng cuī
liáng hóng
liáng yǐng
liáng zhōu
liáng mèng
liáng qiáo
liáng yàn
liáng yǐng
liáng zi
liáng tái
liáng chāng
liáng yàn
liáng yíng
liáng chén
liáng yàn
liáng fù
dǐng chāng
fú chāng
bái chāng
fān chāng
pī chāng
nán chāng
guī chāng
wén chāng
guāng chāng
xīng chāng
fù chāng
yǒng chāng
lóng chāng
zhào chāng
ruì chāng
xiá chāng
hūn chāng
róng chāng
bó chāng
míng chāng
bǎi chāng
liáng chāng
fēng chāng
ān chāng
xiǎn chāng
fán chāng
guì chāng
tài chāng
fù chāng
féng chāng
chì chāng
fán chāng
kè chāng
huì chāng
bù chāng
jìn chāng
shòu chāng
yán chāng
lián chāng
jǐ chāng
xǔ chāng
jí chāng
shèng chāng
⒈ 亦作“梁倡”。谓处境狼狈,进退失据。
引《楚辞·王逸<九思·疾世>》:“居嵺廓兮尠畴,远梁昌兮几迷。”
自注:“梁昌,陷据失所也,迷惑欲还也。”
《三国志·魏志·毌丘俭传》“将士诸为俭钦所迫胁者,悉归降” 裴松之注引三国魏文钦《与郭淮书》:“孤军梁昌,进退失所。”
晋葛洪《抱朴子·行品》:“而疏迟迂阔,不达事要,见机不作,所为无成,居己梁倡,受任不举。”
南朝梁江淹《被黜为吴兴令辞建平王笺》:“淹迺梁昌,自投东极。”
梁liáng(1)(名)水平方向的长条形承重构件。木结构屋架中专指顺着前后方向架在柱子上的长条。(2)(名)通常也指檩:正~|二~|无~殿。(3)(名)桥:桥~|津~。(4)(名)物体中间隆起成长条的部分:鼻~|山~。梁liáng(1)(名)战国时魏国迁都大梁(今河南开封)后;改称梁。(2)(名)南朝之一;公元502…557;萧衍所建。参看〔南北朝〕。(3)(名)后梁。(4)(名)(Liánɡ)姓。
昌读音:chāng昌chāng(1)(形)繁荣;兴旺:~明|蕃~|南~|武~|繁荣~盛。(2)(形)姓。