liáng qú
liáng zi
liáng fù
liáng yīn
liáng guān
liáng cuī
liáng lì
liáng yì
liáng chén
liáng wǔ
liáng yuán
liáng yuàn
liáng jīn
liáng āi
liáng gōng
liáng chén
liáng chàng
liáng yù
liáng fǔ
liáng yàn
liáng tóu
liáng yǐng
liáng dòng
liáng zhù
liáng hóng
liáng dòu
liáng zhān
liáng wáng
liáng zhū
liáng kǎi
liáng lǚ
liáng mén
liáng lì
liáng zhàn
liáng lì
liáng huài
liáng zōu
liáng lěi
liáng yàn
liáng mèng
liáng pù
liáng zōu
liáng fù
liáng jià
liáng yǐng
liáng duān
liáng mǐ
liáng jué
liáng zhōu
liáng yíng
liáng dǐng
liáng sǒu
liáng chāng
liáng gǒu
liáng shān
liáng qiáo
liáng mín
liáng yǐ
liáng yuè
liáng ròu
liáng dǎng
liáng zhōu
liáng yàn
liáng ān
liáng dǐ
liáng mù
liáng yāng
liáng qiū
liáng hóng
liáng tái
liáng xīng
shì dǐng
dìng dǐng
xíng dǐng
hè dǐng
chán dǐng
jiǔ dǐng
shí dǐng
liè dǐng
bǎo dǐng
hú dǐng
jìn dǐng
wèi dǐng
fù dǐng
hū dǐng
qiān dǐng
xuān dǐng
chán dǐng
yù dǐng
wǎ dǐng
xià dǐng
yīn dǐng
tiáo dǐng
yán dǐng
páo dǐng
xǐ dǐng
xià dǐng
shén dǐng
sī dǐng
hóng dǐng
péi dǐng
niú dǐng
yuán dǐng
zhuàn dǐng
fù dǐng
dān dǐng
chán dǐng
kǒng dǐng
fèi dǐng
zhí dǐng
zhēn dǐng
jīn dǐng
wèi dǐng
gāng dǐng
shì dǐng
lá dǐng
zhōu dǐng
lú dǐng
wén dǐng
míng dǐng
zhé dǐng
lóng dǐng
fēn dǐng
sān dǐng
xīn dǐng
chóng dǐng
pò dǐng
wǔ dǐng
guān dǐng
chēng dǐng
yú dǐng
hé dǐng
cuàn dǐng
wèn dǐng
gān dǐng
pán dǐng
yīn dǐng
wáng dǐng
rán dǐng
huái dǐng
zhōng dǐng
liáng dǐng
xiǎng dǐng
chán dǐng
gàn dǐng
shèng dǐng
yí dǐng
yào dǐng
fāng dǐng
qiè dǐng
rèn dǐng
xuán dǐng
qiān dǐng
xiū dǐng
bǔ dǐng
gào dǐng
rǎn dǐng
hàn dǐng
guī dǐng
fén dǐng
huáng dǐng
diàn dǐng
kuī dǐng
ná dǐng
tái dǐng
kuāng dǐng
shāng dǐng
láo dǐng
yàn dǐng
⒈ 谓南朝梁江山。鼎,三代以九鼎为传国之宝,因以象征国家。
引南朝陈徐陵《广州刺史欧阳頠德政碑》:“番禺连帅,实谓宗枝,迷我天机,目窥梁鼎。”
梁liáng(1)(名)水平方向的长条形承重构件。木结构屋架中专指顺着前后方向架在柱子上的长条。(2)(名)通常也指檩:正~|二~|无~殿。(3)(名)桥:桥~|津~。(4)(名)物体中间隆起成长条的部分:鼻~|山~。梁liáng(1)(名)战国时魏国迁都大梁(今河南开封)后;改称梁。(2)(名)南朝之一;公元502…557;萧衍所建。参看〔南北朝〕。(3)(名)后梁。(4)(名)(Liánɡ)姓。
鼎读音:dǐng鼎dǐng(1)(名)古代煮东西用的器物;三足两耳:钟~。(2)(副)正当、 正在:~盛。