liáng lì
liáng sǒu
liáng zhān
liáng tóu
liáng zhū
liáng yíng
liáng zhù
liáng ròu
liáng qiáo
liáng chāng
liáng zōu
liáng lì
liáng cuī
liáng pù
liáng dòng
liáng gǒu
liáng xīng
liáng dǐng
liáng fǔ
liáng chén
liáng tái
liáng wáng
liáng jué
liáng ān
liáng lì
liáng qú
liáng hóng
liáng mǐ
liáng zhàn
liáng huài
liáng lǚ
liáng zhōu
liáng yǐng
liáng dǎng
liáng wǔ
liáng zhōu
liáng shān
liáng chàng
liáng yàn
liáng kǎi
liáng jià
liáng jīn
liáng fù
liáng mèng
liáng yù
liáng zi
liáng gōng
liáng dòu
liáng yàn
liáng duān
liáng āi
liáng mín
liáng fù
liáng hóng
liáng zōu
liáng qiū
liáng dǐ
liáng yuè
liáng guān
liáng yāng
liáng yàn
liáng yīn
liáng chén
liáng yǐ
liáng yǐng
liáng yì
liáng mén
liáng mù
liáng lěi
liáng yuàn
liáng yuán
chūn hóng
lù hóng
fēi hóng
jiǔ hóng
lí hóng
dà hóng
jiàn hóng
lián hóng
āi hóng
qīng hóng
fēi hóng
yún hóng
bā hóng
dì hóng
yuān hóng
wú hóng
míng hóng
bō hóng
duàn hóng
máng hóng
yān hóng
yú hóng
shěn hóng
jī hóng
tài hóng
lái hóng
biàn hóng
piàn hóng
máng hóng
sāi hóng
áo hóng
qiū hóng
xiāo hóng
páng hóng
shī hóng
míng hóng
pān hóng
xuě hóng
èr hóng
méng hóng
jīng hóng
hán hóng
yàn hóng
liáng hóng
yàn hóng
yuān hóng
jià hóng
ní hóng
máng hóng
lǚ hóng
gū hóng
jīn hóng
guī hóng
xìn hóng
yóu hóng
xī hóng
méng hóng
dān hóng
lín hóng
bīn hóng
yàn hóng
xiáng hóng
lín hóng
xì hóng
shuāng hóng
东汉·梁鸿与妻孟光相敬如宾,后以“梁鸿”喻(.好工具)指丈夫,亦喻贤夫。
⒈ 东汉梁鸿与妻孟光相敬如宾,后以“梁鸿”喻指丈夫,亦喻贤夫。参见“梁鸿案”。
引明张煌言《得友人书道内子艰难状》诗之一:“尺牘胡然至,寒温不自通……鹿车谁共挽,羞杀是梁鸿。”
此为作者自指。 清宣鼎《夜雨秋灯录·青天白日》:“盟深金石,妹喜嫁得梁鸿 ;刼转沧桑,郎忽贫如司马。”
人名。字伯鸾,扶风平陵人(今陕西省咸阳县西北)。生卒年不详。东汉隐士。家贫,好学,耿介有节操。以世道混乱,不愿事权贵,与妻子孟光隐居霸陵山。后改姓运期,改名耀,字侯光,居齐、鲁间,为人佣工舂米,卒于吴。
梁liáng(1)(名)水平方向的长条形承重构件。木结构屋架中专指顺着前后方向架在柱子上的长条。(2)(名)通常也指檩:正~|二~|无~殿。(3)(名)桥:桥~|津~。(4)(名)物体中间隆起成长条的部分:鼻~|山~。梁liáng(1)(名)战国时魏国迁都大梁(今河南开封)后;改称梁。(2)(名)南朝之一;公元502…557;萧衍所建。参看〔南北朝〕。(3)(名)后梁。(4)(名)(Liánɡ)姓。
鸿读音:hóng鸿hóng(1)(名)鸿雁:~毛。(2)(名)〈书〉指书信:来~(来信)。(3)(形)大:~图|~儒。(4)(Hónɡ)姓。