shě fá
shě nì
shè diàn
shě jǐ
shè jìng
shě shēng
shì rán
shè yuè
shè pīn
shě fàng
shě qì
shè zhōng
shè rén
shě de
shè shòu
shě zhái
shè qù
shě shī
shè cáng
shè cǎi
shě zòng
shě yè
shě lí
shè lì
shě pín
shě què
shè dì
shě jìn
shè jiǎng
shè jiān
shě yǔ
shè cháng
shě yǎn
shě shēn
shè yǒu
shě bá
shě mìng
shè dú
shě shǒu
shè xià
shè cì
shè guǎn
shè qīn
miǎn què
xiǎo què
suō què
mí què
pāo què
pò què
tuì què
yí què
rǎng què
dì què
yí què
fān què
yǐn què
piě què
bài què
xié què
lěng què
kōng què
tuō què
pàn què
hòu què
mǐn què
yǒu què
shěng què
chú què
jù què
qiān què
qiē què
yán què
jiǎn què
qiān què
miè què
nèi què
cuàn què
diāo què
qián què
jùn què
pàn què
liǎo què
diū què
fù què
chǎn què
niù què
něi què
lí què
duó què
qiǎn què
bìn què
qián què
yōng què
shě què
gōu què
tuī què
pī què
huí què
wàng què
wǎng què
bié què
shī què
fàng què
⒈ 抛开。
引明李贽《观音问·答明因》:“故阿难慌忙无措,及至无可奈何之极,然后舍却从前悟解,不留半点见闻於藏识之中。”
清徐士俊《李渔<奈何天>总评》:“天自盘古至今,春秋高矣,不无龙钟暮景,设施布置,大都不合时宜。故今日之天,舍却‘奈何’二字,别无名号可呼。”
1. 放弃,不要了:舍己为人。舍近求远。四舍五入。
2. 施舍:舍粥。舍药。
却读音:què却què(1)(动)后退:退~|~步。(2)(动)使退却:~敌。(3)(动)推辞;拒绝:推~|~之不恭。(4)(动)去;掉:冷~|忘~。(副)表示转折;比“倒、可”的语气略轻:冷~|忘~。(副)表示转折;比“倒、可”的语气略轻