guǐ mào
guǐ xiù
guǐ biàn
guǐ guān
guǐ jì
guǐ shuō
guǐ wén
guǐ gēng
guǐ zhì
guǐ huá
guǐ yì
guǐ jìng
guǐ dàn
guǐ bì
guǐ shè
guǐ miào
guǐ shǒu
guǐ fǎn
guǐ lùn
guǐ yí
guǐ zhì
guǐ pǐn
guǐ zhì
guǐ huò
guǐ lù
guǐ dǎi
guǐ guǐ
guǐ cuàn
guǐ yù
guǐ bó
guǐ qī
guǐ shù
guǐ xiǎn
guǐ xíng
guǐ hé
guǐ pì
guǐ shèng
guǐ móu
guǐ bì
guǐ jì
guǐ cuò
guǐ mì
guǐ jiān
guǐ guǐ
guǐ jiǎo
guǐ sú
guǐ guī
guǐ lìng
guǐ cè
guǐ jué
guǐ yù
guǐ zhà
guǐ lán
guǐ hào
guǐ lì
guǐ shí
guǐ shé
guǐ wàng
guǐ shù
guǐ cí
guǐ tài
guǐ shì
guǐ shì
guǐ tuō
guǐ shū
guǐ zhì
guǐ qiú
guǐ sè
guǐ huī
guǐ kuāng
guǐ xìng
guǐ tú
guǐ mào
guǐ guà
guǐ xié
guǐ jìn
guǐ jī
guǐ fú
guǐ jiǎn
guǐ rén
guǐ dao
guǐ sài
guǐ zhuō
guǐ dòng
guǐ tè
guǐ bào
guǐ luàn
guǐ pì
guǐ rán
guǐ biàn
guǐ chǒu
guǐ shuō
guǐ hé
guǐ cí
guǐ wěi
guǐ wù
guǐ huī
guǐ jì
guǐ pèi
guǐ míng
guǐ zéi
guǐ shī
guǐ qíng
guǐ làn
guǐ xiào
guǐ miù
guǐ yú
guǐ huī
guǐ chà
guǐ luò
guǐ mì
guǐ hù
guǐ suí
guǐ mí
guǐ lòu
guǐ duì
guǐ guài
guǐ yán
guǐ xíng
guǐ lòu
guǐ xiá
guǐ biàn
guǐ sù
guǐ suàn
guǐ lì
guǐ qù
guǐ wèn
guǐ qí
guǐ jiā
guǐ lüè
guǐ zào
guǐ ài
guǐ mào
guǐ tà
guǐ jí
guǐ dài
guǐ huì
guǐ shì
guǐ zá
guǐ gù
guǐ yì
guǐ qǔ
guǐ yǔ
guǐ tuō
guǐ nìng
guǐ huàn
guǐ qiǎo
guǐ róng
guǐ fú
guǐ duó
guǐ hù
guǐ cí
guǐ è
guǐ yuè
guǐ chǎn
guǐ yì
guǐ zé
guǐ jiǎn
guǐ shì
guǐ huī
guǐ jì
guǐ lì
guǐ xiá
guǐ qū
guǐ jué
guǐ lèi
guǐ fù
guǐ báo
guǐ huá
guǐ zhuàng
guǐ yùn
guǐ huà
guǐ qiè
guǐ yì
qī zhà
hè zhà
qiāo zhà
é zhà
tài zhà
suō zhà
cāi zhà
jiǔ zhà
cuó zhà
bǐ zhà
hòng zhà
guǐ zhà
huǎng zhà
màn zhà
kuáng zhà
xióng zhà
jiǎo zhà
shì zhà
nì zhà
xià zhà
xiǎn zhà
wěi zhà
jī zhà
zhā zhà
suǒ zhà
kē zhà
jiǎo zhà
jiāo zhà
jú zhà
dàn zhà
qíng zhà
huái zhà
kuāng zhà
zào zhà
diāo zhà
chǎn zhà
biàn zhà
qiǎo zhà
lán zhà
biàn zhà
piàn zhà
jū zhà
jiāo zhà
lè zhà
quán zhà
tān zhà
dǎ zhà
kuā zhà
kē zhà
xū zhà
qīng zhà
bào zhà
zǎng zhà
yì zhà
jiàn zhà
móu zhà
jiàn zhà
jiān zhà
xiǎn zhà
jué zhà
sì zhà
dào zhà
诡诈guǐzhà
(1) 欺诈
例那双诡诈的小眼,很明显地显出畏缩的,哀怨的眼色。——何家槐《暧昧》hAo86.英crafty⒈ 狡诈;欺诈。
引汉荀悦《汉纪·武帝纪六》:“彭祖巧佞,足恭心刻,好法律,常以诡诈求相二千石语言微短。”
宋陈亮《酌古论三·诸葛孔明上》:“去诡诈而示之以大义,置术略而临之以正兵,此英雄之事,而智者之所不能为矣。”
曹禺等《胆剑篇》第一幕:“太宰伯嚭,年约四十岁,是个诡诈贪佞、顺君之过的大臣。”
狡猾奸诈。
诡guǐ(1)(形)欺诈;奸滑:~诈|~计。(2)(形)〈书〉奇异:~形|~观|~异。
诈读音:zhà诈zhà(1)(动)欺骗:~骗。(2)(动)假装:~降|~死。(3)(动)用假话试探;使对方吐露真情:你不要拿话~我。