玄根


玄根的组词


玄波

xuán bō

玄猷

xuán yóu

玄鬯

xuán chàng

玄讲

xuán jiǎng

玄台

xuán tái

玄事

xuán shì

玄舍

xuán shè

玄元

xuán yuán

玄赏

xuán shǎng

玄覩

xuán dǔ

玄枢

xuán shū

玄没

xuán méi

玄坛

xuán tán

玄气

xuán qì

玄悟

xuán wù

玄乎

xuán hu

玄獏

xuán mò

玄冕

xuán miǎn

玄域

xuán yù

玄石

xuán shí

玄夏

xuán xià

玄虫

xuán chóng

玄帝

xuán dì

玄蠭

xuán fēng

玄达

xuán dá

玄裳

xuán cháng

玄朴

xuán pǔ

玄溜

xuán liū

玄秘

xuán mì

玄废

xuán fèi

玄科

xuán kē

玄蝯

xuán yuán

玄神

xuán shén

玄诠

xuán quán

玄邈

xuán miǎo

玄醴

xuán lǐ

玄窞

xuán dàn

玄盖

xuán gài

玄冠

xuán guān

玄玄

xuán xuán

玄愍

xuán mǐn

玄蕰

xuán wēn

玄微

xuán wēi

玄凤

xuán fèng

玄刼

xuán jié

玄识

xuán shí

玄垂

xuán chuí

玄记

xuán jì

玄衣

xuán yī

玄蛇

xuán shé

玄鳢

xuán lǐ

玄酒

xuán jiǔ

玄冬

xuán dōng

玄庐

xuán lú

玄股

xuán gǔ

玄厉

xuán lì

玄浑

xuán hún

玄珪

xuán guī

玄霄

xuán xiāo

玄漠

xuán mò

玄岭

xuán lǐng

玄毫

xuán háo

玄及

xuán jí

玄祖

xuán zǔ

玄骭

xuán gàn

玄禽

xuán qín

玄论

xuán lùn

玄枵

xuán xiāo

玄理

xuán lǐ

玄谈

xuán tán

玄王

xuán wáng

玄关

xuán guān

玄道

xuán dào

玄一

xuán yī

玄蚪

xuán dǒu

玄学

xuán xué

玄宵

xuán xiāo

玄胎

xuán tāi

玄根

xuán gēn

玄包

xuán bāo

玄策

xuán cè

玄墀

xuán chí

玄感

xuán gǎn

玄绀

xuán gàn

玄眉

xuán méi

玄眇

xuán miǎo

玄龆

xuán tiáo

玄贶

xuán kuàng

玄静

xuán jìng

玄旂

xuán qí

玄旳

xuán dì

玄镜

xuán jìng

玄空

xuán kōng

玄精

xuán jīng

玄黄

xuán huáng

玄蚖

xuán yuán

玄林

xuán lín

玄畤

xuán zhì

玄宅

xuán zhái

玄干

xuán gàn

玄武

xuán wǔ

玄谋

xuán móu

玄言

xuán yán

玄扈

xuán hù

玄谎

xuán huǎng

玄津

xuán jīn

玄校

xuán xiào

玄采

xuán cǎi

玄丘

xuán qiū

玄音

xuán yīn

玄嘿

xuán hēi

玄兔

xuán tù

玄木

xuán mù

玄旷

xuán kuàng

玄人

xuán rén

玄衮

xuán gǔn

玄穸

xuán xī

玄圭

xuán guī

玄澒

xuán hòng

玄方

xuán fāng

玄场

xuán chǎng

玄纷

xuán fēn

玄靖

xuán jìng

玄冰

xuán bīng

玄川

xuán chuān

玄鸾

xuán luán

玄旨

xuán zhǐ

玄胡

xuán hú

玄牡

xuán mǔ

玄极

xuán jí

玄燿

xuán yào

玄尊

xuán zūn

玄宿

xuán sù

玄色

xuán sè

玄远

xuán yuǎn

玄天

xuán tiān

玄芝

xuán zhī

玄流

xuán liú

玄玉

xuán yù

玄纁

xuán xūn

玄嚜

xuán me

玄泉

xuán quán

玄寺

xuán sì

玄市

xuán shì

玄卿

xuán qīng

玄劲

xuán jìn

玄郊

xuán jiāo

玄朔

xuán shuò

玄髻

xuán jì

玄发

xuán fā

玄驷

xuán sì

玄府

xuán fǔ

玄灵

xuán líng

玄辂

xuán lù

玄馆

xuán guǎn

玄皇

xuán huáng

玄德

xuán dé

玄鼋

xuán yuán

玄门

xuán mén

玄青

xuán qīng

玄牝

xuán pìn

玄虚

xuán xū

玄纮

xuán hóng

玄窍

xuán qiào

玄狐

xuán hú

玄律

xuán lǜ

玄池

xuán chí

玄奥

xuán ào

玄秬

xuán jù

玄蝉

xuán chán

玄諆

xuán qī

玄箸

xuán zhù

玄圃

xuán pǔ

玄泽

xuán zé

玄驹

xuán jū

玄工

xuán gōng

玄经

xuán jīng

玄妻

xuán qī

玄首

xuán shǒu

玄要

xuán yào

玄旗

xuán qí

玄鹿

xuán lù

玄教

xuán jiào

玄黎

xuán lí

玄幻

xuán huàn

玄苍

xuán cāng

玄學

xuán xué

玄成

xuán chéng

玄丹

xuán dān

玄清

xuán qīng

玄奘

xuán zàng

玄蛎

xuán lì

玄真

xuán zhēn

玄燕

xuán yàn

玄混

xuán hùn

玄浆

xuán jiāng

玄哲

xuán zhé

玄明

xuán míng

玄蛤

xuán gé

玄月

xuán yuè

玄鹄

xuán hú

玄铠

xuán kǎi

玄女

xuán nǚ

玄螈

xuán yuán

玄幙

xuán mù

玄鹤

xuán hè

玄土

xuán tǔ

玄都

xuán dōu

玄领

xuán lǐng

玄穹

xuán qióng

玄迈

xuán mài

玄金

xuán jīn

玄象

xuán xiàng

玄了

xuán le

玄默

xuán mò

玄瓒

xuán zàn

玄穆

xuán mù

玄遯

xuán dùn

玄沚

xuán zhǐ

玄蚼

xuán gǒu

玄云

xuán yún

玄蜂

xuán fēng

玄机

xuán jī

玄幕

xuán mù

玄水

xuán shuǐ

玄菟

xuán tú

玄功

xuán gōng

玄语

xuán yǔ

玄应

xuán yīng

玄戈

xuán gē

玄扃

xuán jiōng

玄渊

xuán yuān

玄阙

xuán què

玄夫

xuán fū

玄璧

xuán bì

玄路

xuán lù

玄猨

xuán yuán

玄昊

xuán hào

玄服

xuán fú

玄稷

xuán jì

玄螭

xuán chī

玄规

xuán guī

玄笏

xuán hù

玄紞

xuán dǎn

玄酎

xuán zhòu

玄闵

xuán mǐn

玄泊

xuán bó

玄孙

xuán sūn

玄琴

xuán qín

玄澹

xuán dàn

玄凝

xuán níng

玄妙

xuán miào

玄拔

xuán bá

玄官

xuán guān

玄祇

xuán qí

玄璜

xuán huáng

玄房

xuán fáng

玄丽

xuán lì

玄契

xuán qì

玄宇

xuán yǔ

玄参

xuán cān

玄浄

xuán jìng

玄甲

xuán jiǎ

玄谟

xuán mó

玄鬓

xuán bìn

玄羽

xuán yǔ

玄化

xuán huà

玄裷

xuán yuān

玄晖

xuán huī

玄草

xuán cǎo

玄鉴

xuán jiàn


灵根

líng gēn

石根

shí gēn

附根

fù gēn

孽根

niè gēn

芦根

lú gēn

假根

jiǎ gēn

灭根

miè gēn

脱根

tuō gēn

陈根

chén gēn

山根

shān gēn

块根

kuài gēn

下根

xià gēn

苦根

kǔ gēn

曼根

màn gēn

断根

duàn gēn

玄根

xuán gēn

桃根

táo gēn

除根

chú gēn

老根

lǎo gēn

转根

zhuǎn gēn

穷根

qióng gēn

牙根

yá gēn

茶根

chá gēn

金根

jīn gēn

心根

xīn gēn

不根

bù gēn

木根

mù gēn

无根

wú gēn

颡根

sǎng gēn

地根

dì gēn

白根

bái gēn

追根

zhuī gēn

主根

zhǔ gēn

福根

fú gēn

蟠根

pán gēn

命根

mìng gēn

生根

shēng gēn

票根

piào gēn

书根

shū gēn

本根

běn gēn

论根

lùn gēn

刘根

liú gēn

一根

yī gēn

杜根

dù gēn

娼根

chāng gēn

芜根

wú gēn

同根

tóng gēn

玉根

yù gēn

男根

nán gēn

呆根

dāi gēn

泉根

quán gēn

毛根

máo gēn

膻根

shān gēn

髻根

jì gēn

病根

bìng gēn

齿根

chǐ gēn

羶根

shān gēn

慧根

huì gēn

蘽根

lěi gēn

须根

xū gēn

稚根

zhì gēn

柱根

zhù gēn

扎根

zhā gēn

业根

yè gēn

嵌根

qiàn gēn

眼根

yǎn gēn

吐根

tǔ gēn

髭根

zī gēn

埋根

mái gēn

鼻根

bí gēn

树根

shù gēn

臊根

sào gēn

年根

nián gēn

竹根

zhú gēn

排根

pái gēn

钝根

dùn gēn

利根

lì gēn

气根

qì gēn

坏根

huài gēn

善根

shàn gēn

存根

cún gēn

发根

fā gēn

独根

dú gēn

二根

èr gēn

上根

shàng gēn

枯根

kū gēn

酸根

suān gēn

反根

fǎn gēn

盐根

yán gēn

贞根

zhēn gēn

中根

zhōng gēn

侧根

cè gēn

批根

pī gēn

坐根

zuò gēn

塊根

kuài gēn

浮根

fú gēn

祸根

huò gēn

側根

cè gēn

名根

míng gēn

詞根

cí gēn

霜根

shuāng gēn

情根

qíng gēn

孤根

gū gēn

盗根

dào gēn

词根

cí gēn

谷根

gǔ gēn

葛根

gé gēn

乱根

luàn gēn

筋根

jīn gēn

性根

xìng gēn

绝根

jué gēn

鬓根

bìn gēn

道根

dào gēn

五根

wǔ gēn

夙根

sù gēn

城根

chéng gēn

重根

chóng gēn

墙根

qiáng gēn

寻根

xún gēn

爱根

ài gēn

祖根

zǔ gēn

岩根

yán gēn

尘根

chén gēn

起根

qǐ gēn

神根

shén gēn

长根

zhǎng gēn

强根

qiáng gēn

有根

yǒu gēn

莲根

lián gēn

银根

yín gēn

安根

ān gēn

结根

jié gēn

连根

lián gēn

六根

liù gēn

移根

yí gēn

毡根

zhān gēn

脑根

nǎo gēn

钱根

qián gēn

节根

jiē gēn

高根

gāo gēn

方根

fāng gēn

耳根

ěr gēn

槃根

pán gēn

归根

guī gēn

脚根

jiǎo gēn

盘根

pán gēn

上一组词:宵程
下一组词:逊遁

更多玄的组词

玄根的意思


词语解释:

指道家所称的道的根本。语出《老子》:“玄牝之门,是谓天地根。”

道教语。指身躯。

指植物的深根。

谓玄妙之根性。

道教语。指口中津液。

引证解释:

⒈ 指道家所称的道的根本。

引语出《老子》:“玄牝之门,是谓天地根。”
三国魏嵇康《答难养生论》:“准性理之所宜,资妙物以养身,植玄根於初九,吸朝露以济神。”
《文选·卢谌<赠刘琨>诗》:“处其玄根,廓然靡结。”
李善注:“《广雅》曰:‘玄,道也。’ 张衡《玄图》曰:‘玄者无形之类,自然之根,作於太始,莫与为先。’”
唐李白《大鹏赋》:“参玄根以比寿,饮元气以充肠。”

⒉ 道教语。指身躯。

引《黄庭内景经·肝气》:“通利天道存玄根。”
梁丘子注:“身为根本。”

⒊ 道教语。指口中津液。 《黄庭内景经·脾长》“含嗽金醴吞玉英” 唐梁丘子注:“金醴玉英,口中之津液。

引《大洞经》云:服玄根之法……咽液九过也。”

⒋ 谓玄妙之根性。

引晋僧肇《涅盘无名论》:“仰攀玄根,俯提弱丧。”

⒌ 指植物的深根。

引《初学记》卷二八引晋夏侯湛《石榴赋》:“滋玄根於夷壤兮,擢繁榦於兰庭。”
明杨慎《灵菊篇效陆平原》诗:“灵菊植幽崖,擢頴凌寒飈……三泉潄玄根,九阳晞素苗。”

国语词典:

道家称道的根本为「玄根」。

网络解释:

玄根

.指道家所称的道的根本。语出《老子》:“玄牝之门,是谓天地根。” 三国 魏 嵇康 《答难养生论》:“准性理之所宜,资妙物以养身,植玄根於初九,吸朝露以济神。”《文选·卢谌诗》:“处其玄根,廓然靡结。” 李善 注:“《广雅》曰:‘玄,道也。’ 张衡 《玄图》曰:‘玄者无形之类,自然之根,作於太始,莫与为先。’” 唐 李白 《大鹏赋》:“参玄根以比寿,饮元气以充肠。”
更多根的组词

玄根详细解释


读音:xuán

玄xuán(1)(形)黑色:~狐。(2)(形)深奥:~妙|~理。(3)(形)玄虚;靠不住:这话真~。

读音:gēn

根gēn(1)(名)本义:(~儿)高等植物的营养器官;分直根和须根两大类。根能够把植物固定在土地上;吸收土壤里的水分和溶解在水中的养分;有的根还能贮藏养料。(2)(名)比喻子孙后代。(3)(名)方根的简称。(4)(名)代数方程的解。(5)(名)化学上指带电的基:氨~|硫酸~。(6)(名)(~儿)物体的下部或某部分和其他东西连着的地方:耳~|舌~|墙~|~基|~底。(7)(名)(~儿)事物的本原;人的出身底细:祸~|刨~问底|我们是老街坊;彼此都知~知底。(8)(副)根本地;彻底:~究|~治|~绝。(9)(名)依据;作为根本:~据|无~之谈。(10)(~儿)(量)用于细长的东西:两~筷子|一~无缝钢管。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025