竹根


竹根的组词


竹板

zhú bǎn

竹簟

zhú diàn

竹垞

zhú chá

竹笕

zhú jiǎn

竹轩

zhú xuān

竹枕

zhú zhěn

竹扉

zhú fēi

竹篾

zhú miè

竹青

zhú qīng

竹兵

zhú bīng

竹屿

zhú yǔ

竹迳

zhú jìng

竹马

zhú mǎ

竹箭

zhú jiàn

竹磵

zhú jiàn

竹枪

zhú qiāng

竹坞

zhú wù

竹嘂

zhú jiào

竹笋

zhú sǔn

竹柲

zhú bì

竹关

zhú guān

竹笘

zhú shān

竹簧

zhú huáng

竹兜

zhú dōu

竹幕

zhú mù

竹菜

zhú cài

竹子

zhú zi

竹椠

zhú qiàn

竹笆

zhú bā

竹箔

zhú bó

竹牒

zhú dié

竹篦

zhú bì

竹粉

zhú fěn

竹篰

zhú bù

竹刑

zhú xíng

竹泉

zhú quán

竹轿

zhú jiào

竹光

zhú guāng

竹扇

zhú shàn

竹龙

zhú lóng

竹布

zhú bù

竹干

zhú gàn

竹鸡

zhú jī

竹炮

zhú pào

竹筒

zhú tǒng

竹撞

zhú zhuàng

竹匠

zhú jiàng

竹弩

zhú nǔ

竹络

zhú luò

竹联

zhú lián

竹笓

zhú bì

竹实

zhú shí

竹刀

zhú dāo

竹米

zhú mǐ

竹落

zhú luò

竹批

zhú pī

竹篙

zhú gāo

竹筳

zhú tíng

竹筥

zhú jǔ

竹蓐

zhú rù

竹筩

zhú tǒng

竹邨

zhú cūn

竹槛

zhú kǎn

竹林

zhú lín

竹筯

zhú zhù

竹边

zhú biān

竹叶

zhú yè

竹茬

zhú chá

竹罏

zhú lú

竹笠

zhú lì

竹箱

zhú xiāng

竹编

zhú biān

竹册

zhú cè

竹闭

zhú bì

竹蔗

zhú zhè

竹卜

zhú bǔ

竹锥

zhú zhuī

竹茭

zhú jiāo

竹户

zhú hù

竹门

zhú mén

竹黄

zhú huáng

竹炉

zhú lú

竹洞

zhú dòng

竹石

zhú shí

竹素

zhú sù

竹符

zhú fú

竹箸

zhú zhù

竹蕈

zhú xùn

竹刺

zhú cì

竹墙

zhú qiáng

竹菰

zhú gū

竹皮

zhú pí

竹凤

zhú fèng

竹鎗

zhú qiāng

竹楗

zhú jiàn

竹华

zhú huá

竹律

zhú lǜ

竹浦

zhú pǔ

竹巾

zhú jīn

竹缕

zhú lǚ

竹笪

zhú dá

竹楼

zhú lóu

竹烛

zhú zhú

竹斑

zhú bān

竹篓

zhú lǒu

竹纸

zhú zhǐ

竹苓

zhú líng

竹床

zhú chuáng

竹筱

zhú xiǎo

竹篮

zhú lán

竹絙

zhú gēng

竹爿

zhú pán

竹竿

zhú gān

竹乳

zhú rǔ

竹杷

zhú pá

竹茹

zhú rú

竹刻

zhú kè

竹琴

zhú qín

竹垆

zhú lú

竹涧

zhú jiàn

竹筲

zhú shāo

竹堑

zhú qiàn

竹肉

zhú ròu

竹杪

zhú miǎo

竹拂

zhú fú

竹梜

zhú jiā

竹箕

zhú jī

竹冈

zhú gāng

竹亭

zhú tíng

竹王

zhú wáng

竹妃

zhú fēi

竹筐

zhú kuāng

竹町

zhú tǐng

竹枝

zhú zhī

竹花

zhú huā

竹屋

zhú wū

竹风

zhú fēng

竹杠

zhú gàng

竹箯

zhú biān

竹鞭

zhú biān

竹弹

zhú dàn

竹菇

zhú gū

竹楣

zhú méi

竹笱

zhú gǒu

竹母

zhú mǔ

竹养

zhú yǎng

竹村

zhú cūn

竹帛

zhú bó

竹籁

zhú lài

竹馆

zhú guǎn

竹膏

zhú gāo

竹泪

zhú lèi

竹篁

zhú huáng

竹簰

zhú pái

竹馬

zhú mǎ

竹阁

zhú gé

竹担

zhú dān

竹柏

zhú bǎi

竹笼

zhú lóng

竹榻

zhú tà

竹簡

zhú jiǎn

竹笏

zhú hù

竹木

zhú mù

竹蝗

zhú huáng

竹舟

zhú zhōu

竹鱼

zhú yú

竹箧

zhú qiè

竹沥

zhú lì

竹冠

zhú guān

竹郎

zhú láng

竹箦

zhú zé

竹节

zhú jié

竹牌

zhú pái

竹筋

zhú jīn

竹寺

zhú sì

竹筛

zhú shāi

竹埤

zhú pí

竹滕

zhú téng

竹排

zhú pái

竹矛

zhú máo

竹箨

zhú tuò

竹手

zhú shǒu

竹器

zhú qì

竹筏

zhú fá

竹迷

zhú mí

竹姬

zhú jī

竹杖

zhú zhàng

竹露

zhú lù

竹雕

zhú diāo

竹工

zhú gōng

竹殿

zhú diàn

竹箙

zhú fú

竹溜

zhú liū

竹笑

zhú xiào

竹径

zhú jìng

竹桥

zhú qiáo

竹棚

zhú péng

竹几

zhú jǐ

竹檐

zhú yán

竹笔

zhú bǐ

竹根

zhú gēn

竹色

zhú sè

竹篱

zhú lí

竹圃

zhú pǔ

竹宫

zhú gōng

竹杯

zhú bēi

竹椽

zhú chuán

竹脚

zhú jiǎo

竹简

zhú jiǎn

竹箄

zhú pái

竹爆

zhú bào

竹路

zhú lù

竹伞

zhú sǎn

竹丝

zhú sī

竹箘

zhú jùn

竹笛

zhú dí

竹管

zhú guǎn

竹书

zhú shū

竹扦

zhú qiān

竹巷

zhú xiàng

竹夹

zhú jiā

竹筠

zhú yún


坐根

zuò gēn

善根

shàn gēn

有根

yǒu gēn

山根

shān gēn

方根

fāng gēn

气根

qì gēn

吐根

tǔ gēn

芦根

lú gēn

主根

zhǔ gēn

排根

pái gēn

存根

cún gēn

长根

zhǎng gēn

牙根

yá gēn

霜根

shuāng gēn

墙根

qiáng gēn

陈根

chén gēn

塊根

kuài gēn

杜根

dù gēn

酸根

suān gēn

票根

piào gēn

盗根

dào gēn

盐根

yán gēn

膻根

shān gēn

重根

chóng gēn

独根

dú gēn

心根

xīn gēn

毡根

zhān gēn

臊根

sào gēn

神根

shén gēn

谷根

gǔ gēn

除根

chú gēn

批根

pī gēn

六根

liù gēn

盘根

pán gēn

强根

qiáng gēn

钝根

dùn gēn

扎根

zhā gēn

竹根

zhú gēn

呆根

dāi gēn

脑根

nǎo gēn

枯根

kū gēn

灭根

miè gēn

柱根

zhù gēn

茶根

chá gēn

葛根

gé gēn

孽根

niè gēn

嵌根

qiàn gēn

玉根

yù gēn

本根

běn gēn

髭根

zī gēn

祸根

huò gēn

槃根

pán gēn

曼根

màn gēn

莲根

lián gēn

詞根

cí gēn

下根

xià gēn

脱根

tuō gēn

齿根

chǐ gēn

蘽根

lěi gēn

爱根

ài gēn

男根

nán gēn

蟠根

pán gēn

五根

wǔ gēn

追根

zhuī gēn

芜根

wú gēn

论根

lùn gēn

老根

lǎo gēn

鬓根

bìn gēn

断根

duàn gēn

绝根

jué gēn

假根

jiǎ gēn

玄根

xuán gēn

移根

yí gēn

须根

xū gēn

道根

dào gēn

浮根

fú gēn

毛根

máo gēn

上根

shàng gēn

耳根

ěr gēn

安根

ān gēn

側根

cè gēn

情根

qíng gēn

高根

gāo gēn

贞根

zhēn gēn

灵根

líng gēn

发根

fā gēn

颡根

sǎng gēn

中根

zhōng gēn

脚根

jiǎo gēn

福根

fú gēn

髻根

jì gēn

夙根

sù gēn

尘根

chén gēn

转根

zhuǎn gēn

孤根

gū gēn

稚根

zhì gēn

块根

kuài gēn

祖根

zǔ gēn

泉根

quán gēn

羶根

shān gēn

鼻根

bí gēn

寻根

xún gēn

刘根

liú gēn

钱根

qián gēn

侧根

cè gēn

同根

tóng gēn

利根

lì gēn

业根

yè gēn

二根

èr gēn

节根

jiē gēn

岩根

yán gēn

树根

shù gēn

苦根

kǔ gēn

反根

fǎn gēn

银根

yín gēn

书根

shū gēn

起根

qǐ gēn

年根

nián gēn

连根

lián gēn

归根

guī gēn

穷根

qióng gēn

桃根

táo gēn

慧根

huì gēn

石根

shí gēn

词根

cí gēn

名根

míng gēn

乱根

luàn gēn

筋根

jīn gēn

生根

shēng gēn

附根

fù gēn

性根

xìng gēn

金根

jīn gēn

埋根

mái gēn

病根

bìng gēn

坏根

huài gēn

地根

dì gēn

木根

mù gēn

一根

yī gēn

城根

chéng gēn

白根

bái gēn

无根

wú gēn

不根

bù gēn

结根

jié gēn

命根

mìng gēn

娼根

chāng gēn

眼根

yǎn gēn

上一组词:震波
下一组词:竹布

更多竹的组词

竹根的意思


词语解释:

竹子的根。
竹(好工具.)根制作的酒器。

引证解释:

⒈ 竹子的根。

引唐贾岛《题竹谷上人院》诗:“樵径连峰顶,石泉通竹根。”

⒉ 竹根制作的酒器。

引北周庾信《奉报赵王惠酒》诗:“野鑪然树叶,山杯捧竹根。”
唐李贺《始为奉礼忆昌谷山居》诗:“土甑封茶叶,山杯鏁竹根。”
王琦汇解:“《太平寰宇记》:‘ 段氏《蜀记》云, 巴州以竹根为酒注子,为时珍贵。’”

网络解释:

竹根

竹根是一个汉语词语,读音zhú gēn,1、竹子的根, 2、竹根制作的酒器,3、方言中指“笨”。
更多根的组词

竹根详细解释


读音:zhú[ zhú ]

1. 常绿多年生植物,春日生笋,茎有很多节,中间是空的,质地坚硬,种类很多。可制器物,又可做建筑材料:竹子。竹叶。竹笋。竹编(用竹篾编制的工艺品)。竹刻。

2. 指竹制管乐器:金石丝竹。

3. 中国古代乐器八音之一。

4. 姓。

读音:gēn

根gēn(1)(名)本义:(~儿)高等植物的营养器官;分直根和须根两大类。根能够把植物固定在土地上;吸收土壤里的水分和溶解在水中的养分;有的根还能贮藏养料。(2)(名)比喻子孙后代。(3)(名)方根的简称。(4)(名)代数方程的解。(5)(名)化学上指带电的基:氨~|硫酸~。(6)(名)(~儿)物体的下部或某部分和其他东西连着的地方:耳~|舌~|墙~|~基|~底。(7)(名)(~儿)事物的本原;人的出身底细:祸~|刨~问底|我们是老街坊;彼此都知~知底。(8)(副)根本地;彻底:~究|~治|~绝。(9)(名)依据;作为根本:~据|无~之谈。(10)(~儿)(量)用于细长的东西:两~筷子|一~无缝钢管。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025