qíng guāng
qíng yù
qíng shuǎng
qíng chuāng
qíng gān
qíng chuāng
qíng míng
qíng bō
qíng hé
qíng měi
qíng cháo
qíng ǎi
qíng xū
qíng zhòu
qíng jì
qíng tiān
qíng hé
qíng lì
qíng xī
qíng kuài
qíng méi
qíng chū
qíng lán
qíng kǎ
qíng xuě
qíng zhào
qíng chuān
qíng rì
qíng nuǎn
qíng bì
qíng xiá
qíng sī
qíng hǎo
qíng cuì
qíng hào
qíng shā
qíng hóng
qíng lǎng
qíng rè
qíng kōng
qíng chàng
qíng xù
qíng yūn
qíng lòng
qíng xūn
qíng sī
qíng xūn
qíng jīn
qíng tūn
qíng nuǎn
tōng lǎng
huò lǎng
jùn lǎng
xiù lǎng
jiàn lǎng
zhū lǎng
guāng lǎng
jié lǎng
rùn lǎng
hóng lǎng
zhāo lǎng
xī lǎng
jùn lǎng
kāi lǎng
huàn lǎng
xuān lǎng
fēn lǎng
huàng lǎng
chàng lǎng
xiǎng lǎng
kāi lǎng
cōng lǎng
huàng lǎng
bǐng lǎng
zǎo lǎng
jìng lǎng
jiǒng lǎng
qíng lǎng
hóng lǎng
róng lǎng
jì lǎng
qī lǎng
yìng lang
shuǎng lǎng
lì lǎng
hé lǎng
yuān lǎng
shū lǎng
qián lǎng
chéng lǎng
jī lǎng
qiàn lǎng
kǎi lǎng
chāo lǎng
xiān lǎng
kuàng lǎng
hóng lǎng
kuàng lǎng
hóng lǎng
kuò lǎng
xuě lǎng
hǎn lǎng
pēng lǎng
guǎn lǎng
tǎng lǎng
qīng lǎng
zhào lǎng
xuān lǎng
jīng lǎng
wài lǎng
xiá lǎng
jùn lǎng
wēi lǎng
yīn lǎng
liáo lǎng
kàng lǎng
gāo lǎng
jùn lǎng
chǎng lǎng
liáo lǎng
sháo lǎng
liáo lǎng
míng lǎng
liáo lǎng
chè lǎng
yīng lǎng
tǎng lǎng
晴朗qínglǎng
(1) 阳光充足,没有云雾
[.好工具]英ceiling unlimited⒈ 天气清明。
引晋葛洪《抱朴子·广譬》:“故翠盖不设於晴朗,朱轮不施於涉川。”
唐吴筠《秋日望倚帝山》诗:“秋天已晴朗,晚日更澄霽。”
清许秋垞《闻见异辞·朱道人试法》:“一夕张天师櫂至太湖,天气晴朗,倏起罡风,船随波上下,颠泊异常。”
杨朔《泰山极顶》:“等到明儿早晨,山头上的云雾果然消散,只是天空阴沉沉的,谁知道会不会忽然间晴朗起来呢?”
天气清朗无云,阳光普照没有云雾。
晴qíng(形)天空中没有云或云很少:~天|~空|~和。
朗读音:lǎng朗lǎng(1)本义:明朗。(形)光线充足;明亮:明朗。(形)光线充足;明亮(2)本义:明朗。(形)声音清晰响亮:明朗。(形)声音清晰响亮