huō là
huō xiā
huō zi
huō chuò
huō lǎ
huō sù
huō xiǎn
huò miǎn
huō kǒu
huō míng
huá quán
huō pī
huō lù
huō huái
huò dá
huò rú
huō chàng
huō lāng
huō là
huō luò
huō xiǎ
huò lǎng
huō huō
huō ěr
huō làng
huō yá
huō lüè
huō yǎn
huō pí
huō chū
huō chú
huò liàng
huō qíng
huō le
huō jìn
huō sà
huō chǎng
huō biān
huò mù
huō chǐ
huō láng
huō xià
huò rán
huō zuǐ
huō xiāo
huò dàng
huō wù
huō pì
huō rén
qián lǎng
sháo lǎng
bǐng lǎng
liáo lǎng
rùn lǎng
hé lǎng
chāo lǎng
guǎn lǎng
kǎi lǎng
tǎng lǎng
zǎo lǎng
qiàn lǎng
zhū lǎng
qíng lǎng
jùn lǎng
huàng lǎng
pēng lǎng
xuān lǎng
xiān lǎng
lì lǎng
jùn lǎng
jùn lǎng
hóng lǎng
jié lǎng
tǎng lǎng
kuò lǎng
qī lǎng
kàng lǎng
jùn lǎng
xiǎng lǎng
hóng lǎng
jì lǎng
chǎng lǎng
tōng lǎng
wēi lǎng
róng lǎng
chéng lǎng
guāng lǎng
hóng lǎng
xiù lǎng
hóng lǎng
chè lǎng
kuàng lǎng
wài lǎng
jìng lǎng
huò lǎng
xuě lǎng
jī lǎng
yuān lǎng
qīng lǎng
jiǒng lǎng
yīng lǎng
zhào lǎng
chàng lǎng
kuàng lǎng
huàn lǎng
liáo lǎng
cōng lǎng
hǎn lǎng
xiá lǎng
liáo lǎng
kāi lǎng
míng lǎng
kāi lǎng
liáo lǎng
fēn lǎng
shuǎng lǎng
gāo lǎng
shū lǎng
yīn lǎng
yìng lang
huàng lǎng
xuān lǎng
xī lǎng
jiàn lǎng
jīng lǎng
zhāo lǎng
豁朗huòlǎng
(1)豁达;开朗
例性格豁朗英enlightened⒈ 豁达开朗。
引《南史·谢哲传》:“美风仪,举止醖藉,襟情豁朗,为士君子所重。”
明方孝孺《莱根居士传》:“性豁朗,不设机穽。”
清曾国藩《江忠烈公神道碑铭》:“少而豁朗英峙,以县学附生,选为道光十七年丁酉科拔贡生。”
⒉ 开阔。
引清吕履恒《祖越寺至罗汉洞》诗:“筋骨未遑安,耳目已豁朗。”
⒊ 恍然大悟。
引王士美《铁旋风》第一部第一章:“﹝朝克满达书记﹞指指自己的脑袋瓜儿,忽然豁朗地哈哈大笑起来。风趣地说:‘唔,我明白了,明白了。’”
⒋ 象声词。
引鲁迅《故事新编·奔月》:“箭在壶里豁朗豁朗地响着。”
心情豁达开朗。
如:「考完期末考之后,心情顿觉豁朗。」
1. 开阔;宽敞:豁亮。宽豁。
2. 开通;大度:豁达。
3. 显赫;通达:显豁。
4. 排遣;消散:豁情散哀。
5. 免除:豁免。
朗读音:lǎng朗lǎng(1)本义:明朗。(形)光线充足;明亮:明朗。(形)光线充足;明亮(2)本义:明朗。(形)声音清晰响亮:明朗。(形)声音清晰响亮