疏朗


疏朗的组词


疏苗

shū miáo

疏箔

shū bó

疏陈

shū chén

疏狠

shū hěn

疏离

shū lí

疏禁

shū jìn

疏僻

shū pì

疏瀹

shū yuè

疏猛

shū měng

疏绌

shū chù

疏籁

shū lài

疏客

shū kè

疏遬

shū sù

疏惰

shū duò

疏脱

shū tuō

疏爽

shū shuǎng

疏决

shū jué

疏食

shū shí

疏从

shū cóng

疏布

shū bù

疏粝

shū lì

疏索

shū suǒ

疏怀

shū huái

疏嬾

shū lǎn

疏柱

shū zhù

疏源

shū yuán

疏忽

shū hu

疏记

shū jì

疏傲

shū ào

疏举

shū jǔ

疏牾

shū wǔ

疏杼

shū zhù

疏冷

shū lěng

疏方

shū fāng

疏浚

shū jùn

疏展

shū zhǎn

疏略

shū lüè

疏衰

shū shuāi

疏卤

shū lǔ

疏阔

shū kuò

疏落

shū luò

疏闇

shū àn

疏狂

shū kuáng

疏注

shū zhù

疏败

shū bài

疏节

shū jiē

疏简

shū jiǎn

疏孽

shū niè

疏封

shū fēng

疏奏

shū zòu

疏理

shū lǐ

疏庸

shū yōng

疏凉

shū liáng

疏昵

shū nì

疏逖

shū tì

疏黜

shū chù

疏彻

shū chè

疏毛

shū máo

疏镂

shū lòu

疏松

shū sōng

疏达

shū dá

疏义

shū yì

疏缪

shū miù

疏觕

shū cū

疏畅

shū chàng

疏凿

shū záo

疏愚

shū yú

疏澹

shū dàn

疏慢

shū màn

疏语

shū yǔ

疏勒

shū lè

疏纵

shū zòng

疏傅

shū fù

疏闿

shū kǎi

疏淡

shū dàn

疏米

shū mǐ

疏韵

shū yùn

疏冗

shū rǒng

疏失

shū shī

疏怠

shū dài

疏恶

shū è

疏隔

shū gé

疏细

shū xì

疏率

shū lǜ

疏圃

shū pǔ

疏顽

shū wán

疏窳

shū yǔ

疏脊

shū jǐ

疏捕

shū bǔ

疏蹇

shū jiǎn

疏开

shū kāi

疏字

shū zì

疏忌

shū jì

疏悻

shū xìng

疏凝

shū níng

疏懒

shū lǎn

疏渐

shū jiàn

疏朗

shū lǎng

疏介

shū jiè

疏晦

shū huì

疏诞

shū dàn

疏杰

shū jié

疏间

shū jiān

疏导

shū dǎo

疏林

shū lín

疏邈

shū miǎo

疏疏

shū shū

疏道

shū dào

疏俗

shū sú

疏稾

shū gǎo

疏惶

shū huáng

疏漏

shū lòu

疏密

shū mì

疏涩

shū sè

疏远

shū yuǎn

疏薄

shū báo

疏附

shū fù

疏拙

shū zhuō

疏侻

shū tuì

疏濬

shū jùn

疏涤

shū dí

疏户

shū hù

疏懈

shū xiè

疏草

shū cǎo

疏讫

shū qì

疏忼

shū kāng

疏丧

shū sàng

疏表

shū biǎo

疏豁

shū huō

疏稿

shū gǎo

疏滞

shū zhì

疏犷

shū guǎng

疏慵

shū yōng

疏亮

shū liàng

疏野

shū yě

疏妄

shū wàng

疏闳

shū hóng

疏跃

shū yuè

疏旷

shū kuàng

疏华

shū huá

疏材

shū cái

疏澁

shū sè

疏麻

shū má

疏斥

shū chì

疏钟

shū zhōng

疏暴

shū bào

疏勺

shū sháo

疏绝

shū jué

疏属

shū shǔ

疏数

shū shù

疏虞

shū yú

疏服

shū fú

疏爵

shū jué

疏簿

shū bù

疏利

shū lì

疏快

shū kuài

疏帘

shū lián

疏桐

shū tóng

疏襟

shū jīn

疏影

shū yǐng

疏梦

shū mèng

疏儁

shū jùn

疏解

shū jiě

疏浅

shū qiǎn

疏弃

shū qì

疏散

shū sǎn

疏亲

shū qīn

疏班

shū bān

疏香

shū xiāng

疏佚

shū yì

疏废

shū fèi

疏匕

shū bǐ

疏分

shū fēn

疏网

shū wǎng

疏瘦

shū shòu

疏通

shū tōng

疏舛

shū chuǎn

疏贱

shū jiàn

疏末

shū mò

疏俊

shū jùn


激朗

jī lǎng

曭朗

tǎng lǎng

秀朗

xiù lǎng

高朗

gāo lǎng

阔朗

kuò lǎng

分朗

fēn lǎng

俊朗

jùn lǎng

润朗

rùn lǎng

辽朗

liáo lǎng

傥朗

tǎng lǎng

危朗

wēi lǎng

阴朗

yīn lǎng

敞朗

chǎng lǎng

闿朗

kǎi lǎng

隽朗

jùn lǎng

滉朗

huàng lǎng

雪朗

xuě lǎng

疏朗

shū lǎng

抗朗

kàng lǎng

倩朗

qiàn lǎng

利朗

lì lǎng

嘹朗

liáo lǎng

响朗

xiǎng lǎng

稀朗

xī lǎng

晃朗

huàng lǎng

遐朗

xiá lǎng

珠朗

zhū lǎng

砰朗

pēng lǎng

精朗

jīng lǎng

寥朗

liáo lǎng

轩朗

xuān lǎng

外朗

wài lǎng

洁朗

jié lǎng

和朗

hé lǎng

潜朗

qián lǎng

豁朗

huò lǎng

霁朗

jì lǎng

彻朗

chè lǎng

开朗

kāi lǎng

炳朗

bǐng lǎng

洸朗

guāng lǎng

英朗

yīng lǎng

儁朗

jùn lǎng

超朗

chāo lǎng

健朗

jiàn lǎng

宏朗

hóng lǎng

鸿朗

hóng lǎng

管朗

guǎn lǎng

竞朗

jìng lǎng

宣朗

xuān lǎng

炯朗

jiǒng lǎng

燎朗

liáo lǎng

晴朗

qíng lǎng

爽朗

shuǎng lǎng

明朗

míng lǎng

凄朗

qī lǎng

焕朗

huàn lǎng

韶朗

sháo lǎng

旷朗

kuàng lǎng

通朗

tōng lǎng

照朗

zhào lǎng

峻朗

jùn lǎng

渊朗

yuān lǎng

鲜朗

xiān lǎng

昭朗

zhāo lǎng

澄朗

chéng lǎng

藻朗

zǎo lǎng

融朗

róng lǎng

畅朗

chàng lǎng

清朗

qīng lǎng

開朗

kāi lǎng

豃朗

hǎn lǎng

黋朗

kuàng lǎng

洪朗

hóng lǎng

聪朗

cōng lǎng

硬朗

yìng lang

弘朗

hóng lǎng

上一组词:旨态
下一组词:沉闷

更多疏的组词

疏朗的意思


词语解释:

开阔清亮。多形容.眉目清秀。

俊爽;爽朗。

稀疏透明;通透明亮。

淡雅清朗。

指文气豪放。

引证解释:

⒈ 亦作“疎朗”。亦作“踈朗”。

⒉ 开阔清亮。多形容眉目清秀。

引《三国志·魏志·崔琰传》:“琰声姿高畅,眉目疏朗,鬚长四尺,甚有威望。”
晋袁宏《三国名臣序赞》:“邈哉崔生,体正心直。天骨踈朗,墙宇高嶷。忠存轨迹,义形风色。”
《晋书·王敦传》:“敦眉目疏朗,性简脱,有鉴裁。”
《旧唐书·良吏传下·张知謇》:“仪质瓌伟,眉目疏朗,晓于玄理,清介自守。”
清龚自珍《题鹭津上人书册》诗:“美人眉宇定疏朗,才许縹緲而娉姈。”

⒊ 俊爽;爽朗。

引《晋书·桓玄传》:“及长,形貌瓌奇,风神疏朗,博综艺术,善属文。”
明屠隆《王茂大<修竹亭稿>序》:“士之寥廓者语远……疎朗者语畅,沉着者语深。”

⒋ 指文气豪放。

引缪荃荪《宋元词四十家序》:“其论南宋词人, 姜张并举……又论长公疏朗, 稼轩沉雄。”

⒌ 稀疏透明;通透明亮。

引唐苏鹗《杜阳杂编》卷下:“又有瑟瑟幕……轻明虚薄,无以为比,向空张之,则疎朗之纹,如碧丝之贯真珠,虽大雨暴降,不能溼溺,云以鮫人瑞香膏傅之故也。”
一本作“踈朗”。 明徐弘祖《徐霞客游记·滇游日记五》:“有堂三楹横其前,下临絶壁。其堂窗櫺疎朗,如浮坐云端,可称幽爽。”

⒍ 淡雅清朗。

引清李斗《扬州画舫录·草河录下》:“﹝鲍楷﹞画山水不用稿,疏朗秀润,得古人意。”

网络解释:

疏朗

疏朗,汉语词汇。拼音:shū lǎng释义:①开阔清亮:声姿高畅,眉目疏朗。 ②豁达开朗:形貌瑰奇,风神疏朗。 ③明敞:窗棂疏朗。④.稀疏而清晰:树影疏朗。也可用来形容一种艺术风格或一个人的性格。
更多朗的组词

疏朗详细解释


读音:shū

疏shū(1)本义:(动)清除阻塞使通畅;疏通:(动)清除阻塞使通畅;疏通(2)(形)事物之间距离远;事物的部分之间空隙大:~林|~星。(3)(形)关系远;不亲近;不熟悉:~远|生~。(4)(动)疏忽:~于防范。(5)(形)空虚:志大才~。(6)(动)分散;使从密变稀:~散。(7)姓。(8)(名)封建时代臣下向君主分条陈述事情的文字;条陈:上~。(9)(名)古书的比“注”更详细的注解;“注”的注:《十三经注~》。

读音:lǎng

朗lǎng(1)本义:明朗。(形)光线充足;明亮:明朗。(形)光线充足;明亮(2)本义:明朗。(形)声音清晰响亮:明朗。(形)声音清晰响亮

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025