rùn lù
rùn bǐ
rùn gé
rùn rù
rùn jìn
rùn lì
rùn fū
rùn yū
rùn wū
rùn qì
rùn shì
rùn háo
rùn měi
rùn xià
rùn yù
rùn lǎng
rùn shēn
rùn huò
rùn yì
rùn yǔ
rùn nán
rùn nì
rùn tuó
rùn lì
rùn zé
rùn jiā
rùn shī
rùn huá
rùn zī
kuàng lǎng
chéng lǎng
gāo lǎng
jiàn lǎng
zǎo lǎng
jì lǎng
jùn lǎng
kāi lǎng
hǎn lǎng
xiān lǎng
jiǒng lǎng
yīn lǎng
qiàn lǎng
qī lǎng
huàng lǎng
kǎi lǎng
kuò lǎng
zhū lǎng
xiá lǎng
liáo lǎng
liáo lǎng
yuān lǎng
chǎng lǎng
chāo lǎng
xuān lǎng
huàng lǎng
jīng lǎng
xuě lǎng
shū lǎng
zhāo lǎng
jī lǎng
liáo lǎng
qīng lǎng
qián lǎng
chè lǎng
xī lǎng
jié lǎng
xiǎng lǎng
jùn lǎng
huàn lǎng
kàng lǎng
tōng lǎng
jìng lǎng
hóng lǎng
hóng lǎng
rùn lǎng
qíng lǎng
xuān lǎng
tǎng lǎng
hóng lǎng
pēng lǎng
tǎng lǎng
chàng lǎng
cōng lǎng
wài lǎng
lì lǎng
sháo lǎng
jùn lǎng
jùn lǎng
liáo lǎng
huò lǎng
guāng lǎng
xiù lǎng
shuǎng lǎng
míng lǎng
guǎn lǎng
yīng lǎng
zhào lǎng
fēn lǎng
yìng lang
róng lǎng
bǐng lǎng
hé lǎng
hóng lǎng
wēi lǎng
kuàng lǎng
kāi lǎng
⒈ 温润而清朗。 《北史·杨愔传》:“又令吏唱人名,误以卢士深为士琛。
引士深自言, 愔曰:‘ 卢郎润朗,所以比玉。’”
清恽敬《游罗浮山记》:“三百篇言山水……幽隩润朗之趣,不名一地,不守一意。”
润rùn(1)(形)细腻光滑;滋润:光~|~泽。(2)(动)加油或水;使不干枯:浸~|~嗓子。(3)(动)使有光彩(指修改文章):~色|~饰。(4)(名)利益;好处:分~|利~。
朗读音:lǎng朗lǎng(1)本义:明朗。(形)光线充足;明亮:明朗。(形)光线充足;明亮(2)本义:明朗。(形)声音清晰响亮:明朗。(形)声音清晰响亮