duó cǎi
duó yìn
duó páo
duó dǎn
duó lún
duó qíng
duó fèng
duó dí
duó bǐng
duó tāi
duó āi
duó zǒu
duó biāo
duó guān
duó zōng
duó rǎng
duó què
duó xí
duó qù
duó xuè
duó jià
duó sī
duó wù
duó quán
duó shén
duó lù
duó qǔ
duó qì
duó mén
duó yī
duó jué
duó pò
duó yí
duó zhí
duó shì
duó guàn
duó zhuǎn
duó kuí
duó láo
duó de
duó mù
duó jǐn
duó rén
duó lǐ
duó zhì
duó fú
yí zōng
huáng zōng
hé zōng
dān zōng
háo zōng
qiáng zōng
máo zōng
dà zōng
mí zōng
chán zōng
lóng zōng
gǔ zōng
cí zōng
fù zōng
yōu zōng
zǔ zong
kōng zōng
juàn zōng
fǎn zōng
kāi zōng
dù zōng
zhèng zōng
pín zōng
mì zōng
fù zōng
yú zōng
kě zōng
yǒu zōng
hái zōng
běi zōng
guī zōng
cháng zōng
rú zōng
huǐ zōng
shān zōng
quán zōng
jiào zōng
xié zōng
hé zōng
yī zōng
tóng zōng
páng zōng
tài zōng
jiǎng zōng
dài zōng
jiǔ zōng
wú zōng
wén zōng
dì zōng
liù zōng
bā zōng
zhēn zōng
guì zōng
nán zōng
yí zōng
huá zōng
duó zōng
quán zōng
xué zōng
běn zōng
gāo zōng
léi zōng
shì zōng
cí zōng
ruǎn zōng
jiàn zōng
shí zōng
cháo zōng
bǎi zōng
èr zōng
yì zōng
wài zōng
gōng zōng
xīn zōng
lián zōng
kuàng zōng
jì zōng
mìng zōng
tái zōng
lǜ zōng
dài zōng
yīn zōng
yīn zōng
shì zōng
shè zōng
lòu zōng
⒈ 后称夺取嫡长子地位为“夺宗”。
引《汉书·梅福传》:“诸侯夺宗,圣庶夺适。”
颜师古注引如淳曰:“夺宗,始封之君尊为诸侯,则夺其旧为宗子之事也。”
《三国志·魏志·贾诩传》:“是时文帝为五官将,而临菑侯植才名方盛,各有党与,有夺宗之议。”
《隋书·炀帝纪下》:“每矫情饰行,以钓虚名,阴有夺宗之计。”
夺duó(1)(动)强取;抢:~取。(2)(动)争取得到:~高产。(3)(动)作决定:定~。(4)(动)使失去:剥~。(5)(动)失去;脱漏(文字):讹~。(6)(动)冲:~门而入。
宗读音:zōng宗zōng(1)(名)祖宗:列祖列~。(2)(名)家族;同一家族:~庙|~室|~弟|~兄|~族。(3)(名)宗派;派别:正~|~派主义。(4)(名)宗旨:开~明义|万变不离其~。(5)(动)在学术或文艺上效法:他的唱工~的是梅派。(6)(名)为众人所师法的人物:文~。(7)(量)一~心事|一~大案。(8)姓。