北宗


北宗的组词


北江

běi jiāng

北鄙

běi bǐ

北风

běi fēng

北兵

běi bīng

北第

běi dì

北夷

běi yí

北斗

běi dǒu

北皿

běi mǐn

北叟

běi sǒu

北衙

běi yá

北越

běi yuè

北宫

běi gōng

北君

běi jūn

北伐

běi fá

北纬

běi wěi

北地

běi dì

北朔

běi shuò

北疆

běi jiāng

北徼

běi jiǎo

北貉

běi mò

北山

běi shān

北州

běi zhōu

北卷

běi juàn

北司

běi sī

北籁

běi lài

北国

běi guó

北海

běi hǎi

北狄

běi dí

北房

běi fáng

北林

běi lín

北歌

běi gē

北拳

běi quán

北泉

běi quán

北顾

běi gù

北陲

běi chuí

北户

běi hù

北楚

běi chǔ

北贝

běi bèi

北韵

běi yùn

北寺

běi sì

北堂

běi táng

北侬

běi nóng

北首

běi shǒu

北帝

běi dì

北周

běi zhōu

北焕

běi huàn

北廷

běi tíng

北酆

běi fēng

北货

běi huò

北里

běi lǐ

北阜

běi fù

北声

běi shēng

北朝

běi cháo

北岳

běi yuè

北岩

běi yán

北落

běi luò

北闱

běi wéi

北内

běi nèi

北使

běi shǐ

北榜

běi bǎng

北裔

běi yì

北珠

běi zhū

北马

běi mǎ

北極

běi jí

北土

běi tǔ

北雁

běi yàn

北梁

běi liáng

北面

běi miàn

北廊

běi láng

北曹

běi cáo

北都

běi dōu

北牖

běi yǒu

北挠

běi náo

北非

běi fēi

北紫

běi zǐ

北镇

běi zhèn

北郭

běi guō

北狩

běi shòu

北边

běi biān

北室

běi shì

北征

běi zhēng

北社

běi shè

北人

běi rén

北阙

běi què

北洗

běi xǐ

北烛

běi zhú

北乡

běi xiāng

北走

běi zǒu

北园

běi yuán

北芒

běi máng

北邊

běi biān

北番

běi fān

北洋

běi yáng

北戎

běi róng

北殷

běi yīn

北学

běi xué

北郊

běi jiāo

北际

běi jì

北燕

běi yàn

北河

běi hé

北坛

běi tán

北齐

běi qí

北府

běi fǔ

北邙

běi máng

北溟

běi míng

北陵

běi líng

北津

běi jīn

北涧

běi jiàn

北方

běi fāng

北监

běi jiān

北极

běi jí

北宋

běi sòng

北宗

běi zōng

北正

běi zhèng

北向

běi xiàng

北平

běi píng

北辕

běi yuán

北蕃

běi fān

北宿

běi sù

北畤

běi zhì

北緯

běi wěi

北冥

běi míng

北部

běi bù

北毳

běi cuì

北魏

běi wèi

北垂

běi chuí

北上

běi shàng

北路

běi lù

北境

běi jìng

北发

běi fā

北固

běi gù

北亳

běi bó

北京

běi jīng

北溪

běi xī

北门

běi mén

北辰

běi chén

北溜

běi liū

北阮

běi ruǎn

北关

běi guān

北唐

běi táng

北军

běi jūn

北省

běi shěng

北至

běi zhì

北欧

běi ōu

北虏

běi lǔ

北翟

běi dí

北昆

běi kūn

北邻

běi lín

北苑

běi yuàn

北吴

běi wú

北阴

běi yīn

北瓜

běi guā

北游

běi yóu

北庭

běi tíng

北陆

běi lù

北渚

běi zhǔ

北曲

běi qǔ

北音

běi yīn

北荒

běi huāng

北纮

běi hóng

北道

běi dào

北扉

běi fēi


大宗

dà zōng

邪宗

xié zōng

六宗

liù zōng

一宗

yī zōng

雩宗

yú zōng

贵宗

guì zōng

百宗

bǎi zōng

联宗

lián zōng

豪宗

háo zōng

北宗

běi zōng

同宗

tóng zōng

南宗

nán zōng

八宗

bā zōng

单宗

dān zōng

太宗

tài zōng

功宗

gōng zōng

山宗

shān zōng

卷宗

juàn zōng

反宗

fǎn zōng

帝宗

dì zōng

皇宗

huáng zōng

河宗

hé zōng

有宗

yǒu zōng

台宗

tái zōng

社宗

shè zōng

阴宗

yīn zōng

父宗

fù zōng

华宗

huá zōng

辞宗

cí zōng

学宗

xué zōng

度宗

dù zōng

朝宗

cháo zōng

归宗

guī zōng

本宗

běn zōng

隆宗

lóng zōng

祖宗

zǔ zong

开宗

kāi zōng

还宗

hái zōng

毛宗

máo zōng

贱宗

jiàn zōng

全宗

quán zōng

世宗

shì zōng

空宗

kōng zōng

继宗

jì zōng

岱宗

dài zōng

旷宗

kuàng zōng

强宗

qiáng zōng

阖宗

hé zōng

常宗

cháng zōng

外宗

wài zōng

覆宗

fù zōng

弥宗

mí zōng

密宗

mì zōng

时宗

shí zōng

释宗

shì zōng

真宗

zhēn zōng

代宗

dài zōng

正宗

zhèng zōng

义宗

yì zōng

夷宗

yí zōng

雷宗

léi zōng

文宗

wén zōng

心宗

xīn zōng

阮宗

ruǎn zōng

教宗

jiào zōng

词宗

cí zōng

毁宗

huǐ zōng

吾宗

wú zōng

儒宗

rú zōng

高宗

gāo zōng

贰宗

èr zōng

遗宗

yí zōng

命宗

mìng zōng

幽宗

yōu zōng

贫宗

pín zōng

律宗

lǜ zōng

瞽宗

gǔ zōng

陋宗

lòu zōng

禅宗

chán zōng

可宗

kě zōng

讲宗

jiǎng zōng

夺宗

duó zōng

九宗

jiǔ zōng

权宗

quán zōng

禋宗

yīn zōng

旁宗

páng zōng

上一组词:北至
下一组词:百宗

更多北的组词

北宗的意思


词语解释:

唐以神秀为代表的佛教禅宗的一派。因流行北方,故称。
我国山水画的两大流派之一。唐李思训作画,多用重彩,即所谓青绿山水;王维山水画创水墨渲淡之法而少勾勒,即所谓淡赭山水。两人画法流传后世,明人称李思训之清绿为北宗,称王维之破墨为南宗。
道教的一个流派。金初王重阳于山东创全真教,主张儒﹑道﹑释三教合流,以炼养为主。天台张伯瑞一派也以炼养为主,宣扬道教﹑[.好工具]禅宗﹑儒教三教一理。张居南方,称南宗;王居北方,称北宗。

引证解释:

⒈ 唐以神秀为代表的佛教禅宗的一派。因流行北方,故称。

引五代齐己《送乾康禅师入山过夏》诗:“云门应近寺,石路或穿松。知在栖禪外,题诗寄北宗。”
《旧唐书·方伎传·僧神秀》:“初, 神秀同学僧慧能者, 新州人也,与神秀行业相埒……天下乃散传其道,谓神秀为北宗, 慧能为南宗。”
吕澂《中国佛学源流略讲》序论:“禅宗一系的变化,本来很大,初是北宗得势,尔后逐渐转向南宗。”

⒉ 我国山水画的两大流派之一。 唐李思训作画,多用重彩,即所谓青绿山水; 王维山水画创水墨渲淡之法而少勾勒,即所谓淡赭山水。两人画法流传后世, 明人称李思训之清绿为北宗,称王维之破墨为南宗。参阅沉子丞编《历代论画名著汇编·唐画概述》。

引明莫是龙《画说》:“画之南北二宗,亦唐时分也,但其人非南北耳。北宗则李思训父子著色山……南宗则王摩詰始用渲淡,一变钩斫之法。”

⒊ 道教的一个流派。 金初王重阳于山东创全真教,主张儒、道、释三教合流,以炼养为主。 天台张伯瑞一派也以炼养为主,宣扬道教、禅宗、儒教三教一理。 张居南方,称南宗; 王居北方,称北宗。

国语词典:

佛教、道教、画派皆分南、北二宗。参见「南北宗」条。

网络解释:

北宗

道教内丹学的重要流派。创于南宋时期原北方金人统治地区长安一带,该派尊东华少阳、钟离正阳、吕岩纯阳、刘海蟾、王喆为“五祖”,实际创始人为王喆。
更多宗的组词

北宗详细解释


读音:běi

[ běi ]

1. 方向,早晨面对太阳,左手的一边,与“南”相对:北方。北辰(古书指北极星)。北上(古代以北为上,后指去本地以北的某地,与“南下”相对)。北极星(出现在天空北部的一颗亮星,人常靠它辨别方向)。北国(指中国北部)。

2. 打了败仗往回逃:败北。

读音:zōng

宗zōng(1)(名)祖宗:列祖列~。(2)(名)家族;同一家族:~庙|~室|~弟|~兄|~族。(3)(名)宗派;派别:正~|~派主义。(4)(名)宗旨:开~明义|万变不离其~。(5)(动)在学术或文艺上效法:他的唱工~的是梅派。(6)(名)为众人所师法的人物:文~。(7)(量)一~心事|一~大案。(8)姓。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025