é yàn
é mào
é ér
é hú
é guǎn
é xī
é yā
é jīng
é chén
é zhū
é cháng
é xíng
é máo
é zhǎng
é zhì
é fáng
é chéng
é shēng
é rǒng
é qún
é bèi
é lóng
é yàn
é juàn
é chí
é bào
é bāo
é huáng
é róng
é lí
é què
é líng
é tóu
é qún
é chē
é bù
é lán
é mù
é yǎn
é chú
é jǐng
é guàn
é kǒu
é tiē
é wáng
é yán
é yí
é zǐ
é bí
é jiǔ
é zhēn
é sù
é jì
é cuì
liáo zhì
xián zhì
kuài zhì
tǒng zhì
xiāo zhì
jiǔ zhì
xūn zhì
cuàn zhì
fén zhì
fèn zhì
jiān zhì
kǎo zhì
bèi zhì
xíng zhì
xūn zhì
pào zhì
pēng zhì
luán zhì
wēi zhì
é zhì
mò zhì
lěng zhì
áo zhì
qīn zhì
bēi zhì
huǒ zhì
bó zhì
kuài zhì
shāo zhì
nǎn zhì
shǐ zhì
tóng zhì
zhuàn zhì
jiāo zhì
fán zhì
páo zhì
⒈ 烤鹅;烧鹅。
引《南齐书·刘琎传》:“曅与僚佐饮,自割鹅炙。”
⒉ 悦又不答, 毅常衔之。 毅显贵后,对悦报复, 悦忿惧而死。
引晋刘毅家在京口,初酷贫,尝与朋友向江州刺史庾悦借东堂共射, 悦不许。众皆避去,唯毅留射如故。时庾悦食鹅, 毅曰:“身今年未得子鹅,岂能以残炙见惠。”
事见《南史·庾悦传》、《晋书·刘毅传》。后遂以“鹅炙”为典实,指英雄或贵人尚未发迹。 唐李商隐《为盐州刺史奉举李孚判官状》:“京口刘生,方思鹅炙; 洛阳苏子,已弊貂裘。”
清吴伟业《送纯祐兄之官确山》诗之一:“官从鹅炙贵,客向马蹄轻。”
鹅é(名)禽类;颈长、腿高、尾短、脚大有蹼;前额有肉瘤;能游泳;著名的良种有广东狮头鹅等。
炙读音:zhì炙zhì(1)本义:(动)烧、烤:(动)烧、烤(2)(名)〈书〉烤熟的肉:脍~人口。