xiāo shòu
xiāo jí
xiāo jiě
xiāo tán
xiāo róng
xiāo pò
xiāo lún
xiāo dú
xiāo shí
xiāo méi
xiāo shì
xiāo huà
xiāo fú
xiāo sā
xiāo pú
xiāo kě
xiāo gǔ
xiāo huā
xiāo huàn
xiāo de
xiāo shì
xiāo sè
xiāo shū
xiāo pàn
xiāo de
xiāo chú
xiāo qì
xiāo sàn
xiāo ráng
xiāo xiē
xiāo luò
xiāo bīng
xiāo làn
xiāo chóu
xiāo àn
xiāo mǐ
xiāo mí
xiāo tiǎn
xiāo kuì
xiāo jiǔ
xiāo róng
xiāo qiǎn
xiāo shěn
xiāo jí
xiāo rì
xiāo yuán
xiāo cáng
xiāo jiào
xiāo tuì
xiāo lí
xiāo shēng
xiāo biàn
xiāo liǎn
xiāo shòu
xiāo shuò
xiāo jí
xiāo jǔ
xiāo dǎo
xiāo suǒ
xiāo jiǎn
xiāo jué
xiāo shuāi
xiāo zāi
xiāo sǔn
xiāo nì
xiāo wáng
xiāo miè
xiāo yuè
xiāo huī
xiāo tuí
xiāo yǔn
xiāo shí
xiāo hún
xiāo sī
xiāo huài
xiāo dài
xiāo dǎo
xiāo shī
xiāo xiāo
xiāo zhǎng
xiāo jiǎo
xiāo yán
xiāo cí
xiāo mǐn
xiāo fù
xiāo hào
xiāo yīn
xiāo jìn
xiāo fèi
xiāo liàn
xiāo zhàng
xiāo huǐ
xiāo fáng
xiāo qì
xiāo shū
xiāo miǎo
xiāo tùn
xiāo píng
xiāo hé
xiāo fèi
xiāo mó
xiāo xiè
xiāo mèn
xiāo qǔ
xiāo zhǎng
xiāo yè
xiāo shòu
xiāo chén
xiāo dàng
xiāo dān
xiāo chà
xiāo huàn
xiāo lù
xiāo dān
xiāo xī
xiāo fá
cán hún
fù hún
yuàn hún
huà hún
fàng hún
bīng hún
wàng hún
juān hún
xiāng hún
chī hún
shěn hún
líng hún
fǎn hún
chán hún
huā hún
shè hún
xiǎn hún
mèng hún
yān hún
kè hún
yí hún
lóng hún
yīn hún
xīn hún
bié hún
zǒu hún
shī hún
yóu hún
zhēn hún
jīng hún
yáng hún
qīng hún
mí hún
shēng hún
zàng hún
sǐ hún
mái hún
chǐ hún
něi hún
chǔ hún
xiāo hún
zhēn hún
jiào hún
liǎn hún
wáng hún
fāng hún
huán hún
xiāo hún
sān hún
shǔ hún
huáng hún
qiàn hún
shōu hún
guǐ hún
chuī hún
xiāo hún
xù hún
yín hún
zhāo hún
chūn hún
gū hún
cán hún
gōu hún
qiáng hún
fù hún
méi hún
shāng hún
sāo hún
dié hún
zhuī hún
zuì hún
tí hún
jīng hún
hǎn hún
jī hún
míng hún
yōu hún
fù hún
lí hún
jīng hún
jiāo hún
cú hún
gōng hún
duàn hún
mò hún
guó hún
áo hún
níng hún
xiāng hún
chéng hún
shī hún
yīng hún
líng hún
yíng hún
yǐn hún
shén hún
yuè hún
消魂xiāohún
(1) 灵魂离散。形容极度的悲愁、欢乐、恐惧等
英be overwhelmed with sorrow or joy;feel transport ed⒈ 销魂。灵魂离散。形容极度的悲愁、欢乐、恐惧等。。
引唐綦毋潜《送宋秀才》诗:“秋风一送别,江上黯消魂。”
宋陆游《夜与子遹说蜀道因作长句示之》:“忆自梁州入剑门,关山无处不消魂。”
明张四维《双烈记·灭丑》:“神兵到处,闻者即消魂。”
清孔尚任《桃花扇·却奁》:“枕上餘香,帕上餘香,消魂滋味,才从梦里尝。”
清龚自珍《湘月》词:“怨去吹簫,狂来説剑,两样消魂味。”
蒋光慈《短裤党》二:“唉!好消魂的鸦片烟!”
为情所惑而心神迷乱。宋.陆游〈浪淘沙.绿树暗长亭〉词:「清泪浥罗巾,各自消魂。」元.关汉卿《窦娥冤.楔子》:「又不知归期定准,只落的无语暗消魂。」也作「销魂」。
消xiāo(1)(动)消失:烟~云散|冰~瓦解。(2)(动)使消失;消除:~毒|~炎|~肿。(3)(动)度过时间;消遣:~夜|~夏。(4)(动)〈方〉需要(前面常带“不、只、何”等):不~说|何~三天。
魂读音:hún魂hún(1)(名)灵魂:~儿。(2)(名)指精神或情绪:梦绕~牵|神~颠倒。(3)(名)指国家、民族的崇高的精神:国~|民族~。