zhú dōu
zhú bào
zhú rù
zhú bīng
zhú gāo
zhú bǎn
zhú gān
zhú qiāng
zhú xiāng
zhú shāi
zhú qín
zhú tǐng
zhú lóng
zhú ròu
zhú jiàn
zhú gōng
zhú lán
zhú yán
zhú chá
zhú luò
zhú diāo
zhú guān
zhú dàn
zhú qiáo
zhú zi
zhú zhī
zhú zé
zhú jī
zhú gū
zhú diàn
zhú jiàn
zhú jiàng
zhú yǎng
zhú biān
zhú jiā
zhú xùn
zhú pǔ
zhú gēn
zhú cài
zhú dié
zhú qiáng
zhú zhù
zhú jìng
zhú lú
zhú jīn
zhú liū
zhú xiào
zhú huā
zhú bì
zhú tǒng
zhú pǔ
zhú gàn
zhú lǜ
zhú biān
zhú zhuī
zhú jīn
zhú lí
zhú bǐ
zhú chá
zhú jǔ
zhú bù
zhú huáng
zhú pái
zhú huá
zhú sì
zhú mù
zhú qiàn
zhú shí
zhú zhǐ
zhú zhōu
zhú yú
zhú fěn
zhú huáng
zhú bǔ
zhú shàn
zhú fú
zhú yè
zhú fèng
zhú lín
zhú guǎn
zhú jié
zhú qiè
zhú kuāng
zhú yún
zhú jiǎn
zhú dāo
zhú pá
zhú jǐ
zhú qīng
zhú lù
zhú mǎ
zhú tíng
zhú bēi
zhú gōng
zhú gāo
zhú tǒng
zhú sī
zhú cè
zhú lì
zhú pào
zhú gàng
zhú qì
zhú lú
zhú lǚ
zhú zhú
zhú qiāng
zhú sù
zhú qiān
zhú dí
zhú chuán
zhú jiǎn
zhú jiào
zhú miè
zhú miǎo
zhú lì
zhú fēi
zhú kè
zhú biān
zhú huáng
zhú biān
zhú tuò
zhú bì
zhú hù
zhú bù
zhú lù
zhú chuáng
zhú pí
zhú jùn
zhú bǎi
zhú zhěn
zhú zhù
zhú fá
zhú rú
zhú jiǎo
zhú gé
zhú wū
zhú qiàn
zhú sǔn
zhú jiàn
zhú mǎ
zhú guǎn
zhú wù
zhú lóu
zhú dòng
zhú láng
zhú jiā
zhú bó
zhú mí
zhú wáng
zhú jiào
zhú gǒu
zhú bā
zhú tíng
zhú mén
zhú bì
zhú gāng
zhú cūn
zhú fēng
zhú lú
zhú bó
zhú zhàng
zhú tà
zhú méi
zhú pái
zhú téng
zhú líng
zhú lián
zhú cūn
zhú gū
zhú gēng
zhú zhè
zhú fú
zhú jiǎn
zhú péng
zhú lèi
zhú cì
zhú shí
zhú dá
zhú sǎn
zhú shān
zhú pái
zhú hù
zhú shǒu
zhú guāng
zhú huáng
zhú kǎn
zhú pái
zhú máo
zhú jī
zhú mǔ
zhú quán
zhú lǒu
zhú pī
zhú diàn
zhú fēi
zhú zhuàng
zhú jī
zhú jiāo
zhú mù
zhú mǐ
zhú bì
zhú sè
zhú rǔ
zhú nǔ
zhú pí
zhú shāo
zhú lóng
zhú jìng
zhú pán
zhú xuān
zhú luò
zhú jiàn
zhú lài
zhú bān
zhú xíng
zhú yǔ
zhú dān
zhú xiǎo
zhú xiàng
zhú fú
zhú guān
zhú shū
⒈ 撑船的长竹竿。
引南朝宋刘义庆《世说新语·政事》:“﹝陶公﹞尝发所在竹篙,有一官长连根取之,仍当足。乃超两阶用之。”
唐韩愈《潭州泊船呈诸公》诗:“暗浪舂楼堞,惊风破竹篙。”
清查慎行《逆风上滩歌》:“船头喜鋭不喜方,竹篙用短不用长。”
吴组缃《山洪》六:“三官不作声,把眼睛掉转,望在河滩边的渡船上,那竹篙上停着一只白颈老鸦。”
1. 常绿多年生植物,春日生笋,茎有很多节,中间是空的,质地坚硬,种类很多。可制器物,又可做建筑材料:竹子。竹叶。竹笋。竹编(用竹篾编制的工艺品)。竹刻。
2. 指竹制管乐器:金石丝竹。
3. 中国古代乐器八音之一。
4. 姓。
篙读音:gāo篙gāo(名)用竹竿或杉木等做成的撑船的器具。