竹竿


竹竿的组词


竹蔗

zhú zhè

竹桥

zhú qiáo

竹床

zhú chuáng

竹册

zhú cè

竹花

zhú huā

竹子

zhú zi

竹枝

zhú zhī

竹帛

zhú bó

竹锥

zhú zhuī

竹箙

zhú fú

竹垆

zhú lú

竹王

zhú wáng

竹笛

zhú dí

竹浦

zhú pǔ

竹菰

zhú gū

竹笋

zhú sǔn

竹户

zhú hù

竹木

zhú mù

竹簧

zhú huáng

竹兵

zhú bīng

竹弹

zhú dàn

竹笼

zhú lóng

竹絙

zhú gēng

竹路

zhú lù

竹苓

zhú líng

竹青

zhú qīng

竹筒

zhú tǒng

竹筩

zhú tǒng

竹嘂

zhú jiào

竹实

zhú shí

竹边

zhú biān

竹母

zhú mǔ

竹炉

zhú lú

竹撞

zhú zhuàng

竹丝

zhú sī

竹簟

zhú diàn

竹蝗

zhú huáng

竹筳

zhú tíng

竹筥

zhú jǔ

竹关

zhú guān

竹筐

zhú kuāng

竹篾

zhú miè

竹律

zhú lǜ

竹粉

zhú fěn

竹米

zhú mǐ

竹杯

zhú bēi

竹馬

zhú mǎ

竹箄

zhú pái

竹椠

zhú qiàn

竹素

zhú sù

竹溜

zhú liū

竹手

zhú shǒu

竹几

zhú jǐ

竹笔

zhú bǐ

竹冈

zhú gāng

竹柏

zhú bǎi

竹楼

zhú lóu

竹筲

zhú shāo

竹菇

zhú gū

竹乳

zhú rǔ

竹管

zhú guǎn

竹黄

zhú huáng

竹缕

zhú lǚ

竹马

zhú mǎ

竹伞

zhú sǎn

竹排

zhú pái

竹炮

zhú pào

竹罏

zhú lú

竹冠

zhú guān

竹籁

zhú lài

竹鱼

zhú yú

竹笆

zhú bā

竹林

zhú lín

竹烛

zhú zhú

竹径

zhú jìng

竹檐

zhú yán

竹泉

zhú quán

竹矛

zhú máo

竹茹

zhú rú

竹闭

zhú bì

竹笕

zhú jiǎn

竹批

zhú pī

竹筠

zhú yún

竹鸡

zhú jī

竹堑

zhú qiàn

竹馆

zhú guǎn

竹篮

zhú lán

竹鎗

zhú qiāng

竹涧

zhú jiàn

竹联

zhú lián

竹卜

zhú bǔ

竹膏

zhú gāo

竹笏

zhú hù

竹蓐

zhú rù

竹刑

zhú xíng

竹亭

zhú tíng

竹肉

zhú ròu

竹筋

zhú jīn

竹枪

zhú qiāng

竹簰

zhú pái

竹磵

zhú jiàn

竹杠

zhú gàng

竹牌

zhú pái

竹屋

zhú wū

竹笘

zhú shān

竹垞

zhú chá

竹竿

zhú gān

竹宫

zhú gōng

竹楣

zhú méi

竹簡

zhú jiǎn

竹爿

zhú pán

竹篱

zhú lí

竹板

zhú bǎn

竹笓

zhú bì

竹鞭

zhú biān

竹干

zhú gàn

竹篰

zhú bù

竹担

zhú dān

竹书

zhú shū

竹筱

zhú xiǎo

竹柲

zhú bì

竹邨

zhú cūn

竹刺

zhú cì

竹箯

zhú biān

竹斑

zhú bān

竹殿

zhú diàn

竹箨

zhú tuò

竹杪

zhú miǎo

竹姬

zhú jī

竹迳

zhú jìng

竹圃

zhú pǔ

竹杖

zhú zhàng

竹龙

zhú lóng

竹夹

zhú jiā

竹楗

zhú jiàn

竹扉

zhú fēi

竹脚

zhú jiǎo

竹篁

zhú huáng

竹篙

zhú gāo

竹篦

zhú bì

竹棚

zhú péng

竹榻

zhú tà

竹匠

zhú jiàng

竹町

zhú tǐng

竹雕

zhú diāo

竹筏

zhú fá

竹风

zhú fēng

竹箸

zhú zhù

竹轿

zhú jiào

竹箱

zhú xiāng

竹简

zhú jiǎn

竹轩

zhú xuān

竹纸

zhú zhǐ

竹洞

zhú dòng

竹凤

zhú fèng

竹笱

zhú gǒu

竹色

zhú sè

竹梜

zhú jiā

竹巷

zhú xiàng

竹皮

zhú pí

竹石

zhú shí

竹菜

zhú cài

竹泪

zhú lèi

竹箕

zhú jī

竹迷

zhú mí

竹叶

zhú yè

竹露

zhú lù

竹寺

zhú sì

竹茭

zhú jiāo

竹笑

zhú xiào

竹扇

zhú shàn

竹筛

zhú shāi

竹刻

zhú kè

竹拂

zhú fú

竹器

zhú qì

竹蕈

zhú xùn

竹郎

zhú láng

竹工

zhú gōng

竹杷

zhú pá

竹枕

zhú zhěn

竹滕

zhú téng

竹坞

zhú wù

竹根

zhú gēn

竹爆

zhú bào

竹华

zhú huá

竹阁

zhú gé

竹筯

zhú zhù

竹茬

zhú chá

竹琴

zhú qín

竹络

zhú luò

竹弩

zhú nǔ

竹舟

zhú zhōu

竹扦

zhú qiān

竹落

zhú luò

竹刀

zhú dāo

竹节

zhú jié

竹埤

zhú pí

竹屿

zhú yǔ

竹牒

zhú dié

竹编

zhú biān

竹门

zhú mén

竹箦

zhú zé

竹箘

zhú jùn

竹村

zhú cūn

竹箧

zhú qiè

竹篓

zhú lǒu

竹幕

zhú mù

竹箔

zhú bó

竹椽

zhú chuán

竹沥

zhú lì

竹养

zhú yǎng

竹妃

zhú fēi

竹巾

zhú jīn

竹箭

zhú jiàn

竹笪

zhú dá

竹墙

zhú qiáng

竹槛

zhú kǎn

竹笠

zhú lì

竹兜

zhú dōu

竹符

zhú fú

竹光

zhú guāng

竹布

zhú bù


爬竿

pá gān

霜竿

shuāng gān

旌竿

jīng gān

垂竿

chuí gān

投竿

tóu gān

旛竿

fān gān

枪竿

qiāng gān

戴竿

dài gān

箭竿

jiàn gān

执竿

zhí gān

幢竿

zhuàng gān

桅竿

wéi gān

栖竿

qī gān

筋竿

jīn gān

持竿

chí gān

密竿

mì gān

纶竿

lún gān

鱼竿

yú gān

风竿

fēng gān

钓竿

diào gān

把竿

bǎ gān

鸽竿

gē gān

踏竿

tà gān

衔竿

xián gān

鸡竿

jī gān

钩竿

gōu gān

叉竿

chā gān

幡竿

fān gān

舆竿

yú gān

釣竿

diào gān

三竿

sān gān

篙竿

gāo gān

滑竿

huá gān

高竿

gāo gān

拍竿

pāi gān

朱竿

zhū gān

义竿

yì gān

拈竿

niān gān

斩竿

zhǎn gān

上竿

shàng gān

旗竿

qí gān

竹竿

zhú gān

手竿

shǒu gān

标竿

biāo gān

渔竿

yú gān

牙竿

yá gān

炮竿

pào gān

黐竿

chī gān

揭竿

jiē gān

幕竿

mù gān

缘竿

yuán gān

栏竿

lán gān

走竿

zǒu gān

爆竿

bào gān

橦竿

tóng gān

闹竿

nào gān

青竿

qīng gān

联竿

lián gān

粘竿

zhān gān

樯竿

qiáng gān

轮竿

lún gān

刹竿

shā gān

马竿

mǎ gān

一竿

yī gān

险竿

xiǎn gān

上一组词:藥酒
下一组词:一抹

更多竹的组词

竹竿的意思


词语解释:

1.砍下来的削去枝叶的竹子。 2.竹子的主干。 3.指竹子。

引证解释:

⒈ 砍下来的削去枝叶的竹子。

引《诗·卫风·竹竿》:“籊籊竹竿,以钓于淇。”
《后汉书·方术传下·左慈》:“﹝慈﹞因求铜盘贮水,以竹竿饵钓於盘中,须臾引一鱸鱼出。”
唐孟浩然《岘潭作》诗:“试垂竹竿钓,果得查头鯿。”
《二十年目睹之怪现状》第五三回:“那几个人却是对着我走来,一个提着半明不灭的灯笼,那两个每人摃着一根七八尺长的竹竿子。”
沈从文《边城》一:“渡船头竖了一根小小竹竿,挂着一个可以活动的铁环。”

⒉ 竹子的主干。

引唐元稹《种竹》诗:“昔公怜我直,比之秋竹竿。”
清金人瑞《对雪》诗:“压倒竹竿终劲直,怜斯鸟雀尽徬徨。”

⒊ 指竹子。

引元耶律楚材《西域和王君玉诗》之六:“奔走红尘积有年,深思雪涧竹竿千。”
章炳麟《董逃歌》:“秦帝不蹈海,归蒔千竹竿。”

国语词典:

用竹子的茎干做成的竿子。

词语翻译

德语Bambusstange法语perche de bambou

网络解释:

竹竿 (汉语词汇)

竹竿(拼音:zhú gān),意为:(1)砍下来的削去枝叶的竹子;(2)竹子的主干;(3)指竹子。另外,《竹竿》一诗选自《诗经·国风·卫风》,阐述了卫国妇女远嫁别国,不能回故乡探望,心中烦闷。
更多竿的组词

竹竿详细解释


读音:zhú[ zhú ]

1. 常绿多年生植物,春日生笋,茎有很多节,中间是空的,质地坚硬,种类很多。可制器物,又可做建筑材料:竹子。竹叶。竹笋。竹编(用竹篾编制的工艺品)。竹刻。

2. 指竹制管乐器:金石丝竹。

3. 中国古代乐器八音之一。

4. 姓。

竿读音:gān

竿gān(名)(~子)竹竿;截取竹子的主干而成。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025