xiān yǐ
xiān wán
xiān fú
xiān chē
xiǎn tiǎn
xiān rù
xiān zhuó
xiān qǐ
xiān yàn
xiān jīng
xiān hào
xiān kuài
xiān jìng
xiǎn jiàn
xiān biāo
xiān là
xiān jié
xiān fù
xiān yào
xiān jì
xiān cuì
xiān cuì
xiān cǎi
xiān yǔ
xiān hóng
xiān qín
xiān jié
xiān huá
xiān měi
xiān shuǐ
xiān nóng
xiān nèn
xiān fāng
xiān lǜ
xiān bāo
xiān guāng
xiān biāo
xiān gāo
xiǎn yǒu
xiān xuè
xiān fēn
xiān xǐng
xiān míng
xiān biāo
xiān yào
xiǎn shǎo
xiān huā
xiān càn
xiān tiǎn
xiān yú
xiān shā
xiān zhuàng
xiān fēng
xiān jiǎn
xiān fā
xiān yī
xiān lǜ
xiān yíng
xiān tián
xiān nóng
xiān xī
xiān qiáo
xiān lìng
xiān xiāng
xiān máo
xiān jìng
xiān rùn
xiān zhěng
xiān nóng
xiān xiān
xiān qì
xiān jiàn
xiān lěi
xiān zé
xiān yáng
xiān bēi
xiān jìng
xiān mào
xiān zhāng
xiān huò
xiān fāng
xiān lǎng
xiān huá
xiān yǎn
xiān shí
xiān dé
xiān wén
xiān wèi
xiān bái
xiān huǒ
xiān liang
xiān chéng
xiān huó
xiān kuài
xiān biǎn
xiān hào
xiān sè
xiān qiǎn
xiān jiàn
xiān báo
xiān lì
xiān biāo
xiān zhuāng
xiān yáo
xiān lì
xiān yì
xiān xīn
xiān yú
xiān huì
xiān dī
xiān yàn
xiān huáng
xiān jǐn
xiān féi
shēng cuì
chóu cuì
wǎn cuì
shān cuì
huā cuì
xīn cuì
cāng cuì
qíng cuì
bǎi cuì
yān cuì
yù cuì
nuǎn cuì
jìng cuì
cǎi cuì
yàn cuì
bái cuì
dī cuì
é cuì
shí cuì
jīng cuì
jī cuì
kōng cuì
cōng cuì
jiāo cuì
fěi cuì
gū cuì
huán cuì
jīn cuì
lǜ cuì
wěi cuì
tà cuì
cāng cuì
liǎn cuì
dié cuì
hóng cuì
sǒng cuì
ní cuì
lán cuì
duǒ cuì
diǎn cuì
yǐ cuì
yī cuì
hán cuì
dié cuì
qīng cuì
hán cuì
nóng cuì
xiāng cuì
xiān cuì
hēi cuì
liǔ cuì
diàn cuì
héng cuì
qīng cuì
kǒng cuì
yōu cuì
lěng cuì
⒈ 犹鲜明。
引宋陆游《老学庵笔记》卷八:“东坡《牡丹诗》云:‘一朵妖红翠欲流。’初不晓‘翠欲流’为何语。及游成都,过木行街,有大署市肆曰:‘ 郭家鲜翠红紫铺。’问土人,乃知蜀语鲜翠犹言鲜明也。”
⒉ 犹言新鲜翠绿。
引清屈大均《广东新语·石语·海石》:“海石有二,其一曰海花石,盖琼海咸沫所凝,有似假山者,花树者,人与鸟兽形者,初其鲜翠,久乃枯槁。”
清陆次云《湖壖杂记·三茅观》:“﹝乞丐﹞飘然而散,所遗在地数荷叶,鲜翠如盘,似倾露珠而新出水者。”
徐珂《清稗类钞·植物·书带草》:“书带草为常緑多年生草,叶如韭,长尺餘,柔软丛生,鲜翠可爱。”
1. 新的,不陈的,不干枯的:鲜果。鲜花。鲜嫩。新鲜。
2. 滋味美好:鲜美。鲜甜。这汤真鲜。
3. 有光彩的:鲜明。鲜亮。鲜艳。
4. 味美的食物:尝鲜。时鲜。
5. 特指鱼虾等水产食物:海鲜。鱼鲜。
6. 〔鲜卑〕中国古代北方民族。
7. 姓。
翠读音:cuì翠cuì(形)青绿色:青松~柏。