pēng wò
pēng yú
pēng duàn
pēng shé
pēng páo
pēng chuò
pēng diào
pēng páo
pēng míng
pēng yín
pēng liàn
pēng zhì
pēng shā
pēng chǎn
pēng hè
pēng cǎi
pēng liàn
pēng zǎi
pēng rèn
pēng fán
pēng tiáo
pēng huàn
pēng miè
pēng lǐ
pēng fēn
pēng shí
pēng shāng
pēng chá
pēng xún
pēng bīng
pēng rán
pēng zhǔ
pēng xiān
pēng rèn
pēng zhì
pēng gē
pēng xiè
pēng yuè
pēng áo
pēng huò
pēng hé
pēng jīn
pēng hǎi
pēng jiān
pēng rèn
pēng páo
pēng gǒu
yún pào
lǐ pào
gāng pào
shuǐ pào
pái pào
shù pào
shī pào
jiān pào
tái pào
zhòng pào
xiā pào
biān pào
pēng páo
fán pào
kōng pào
dǎ pào
bǎ pào
huī pào
qīng pào
wǔ pào
shí pào
zhú pào
máo pào
xiá pào
tái pào
chòng pào
shuāi pào
tóu pào
hōng pào
tǔ pào
fēi pào
màn pào
kāi pào
lěng pào
mào pào
chuàn pào
cūn pào
huā pào
huǒ pào
lǐ pào
hái pào
shān pào
fàng pào
dà pào
qiāng pào
jǔ pào
biān pào
yě pào
lā pào
gǔ pào
hào pào
sān pào
⒈ 亦作“烹炰”。
⒉ 烧煮熏炙。
引唐孟郊《寒地百姓吟》:“高堂搥鐘鼓,到晓闻烹炮。”
宋戴复古《僮约》诗:“衣裳脱著勤收管,饮食烹炰贵洁馨。”
清纪昀《阅微草堂笔记·如是我闻一》:“买鸡鱼及瓜菜果实各若干……皆在楼下空屋中,汝宜早烹炮。”
⒊ 指烹调的手艺。
引《红楼梦》第七五回:“於是天天宰猪割羊,屠鸭戮鹅,好似临潼鬭寳一般,都要卖弄自己家的好厨役好烹炮。”
烹煮。
烹pēng(1)(动)煮(菜、茶):~饪|~调。(2)(名)烹饪方法;先用热油略炒;再加入酱油等作料迅速搅拌;随即盛出:~对虾。
炮读音:páo,bāo,pào[ páo ]1. 烧:炮炙。炮烙(luò)。炮制。