hōng yìng
hōng kēng
hōng huī
hōng jià
hōng yǐn
hōng zhà
hōng hōng
hōng rǎng
hōng fā
hōng zhèn
hōng dòng
hōng xiào
hōng dǎ
hōng téng
hōng tiān
hōng gé
hōng pào
hōng xuán
hōng tíng
hōng rán
hōng shā
hōng dòu
hōng léi
hōng huáng
hōng kē
hōng dòu
hōng yǐn
hōng dì
hōng guò
hōng liè
hōng dǔ
hōng hǒng
hōng gǎn
hōng jī
hōng hōng
hōng qǐ
hōng zuì
hōng lōng
hōng chuán
hōng míng
hōng xiǎng
xiā pào
shí pào
xiá pào
lā pào
gǔ pào
tóu pào
yún pào
wǔ pào
hào pào
zhòng pào
kāi pào
shù pào
hái pào
qīng pào
màn pào
pēng páo
jiān pào
jǔ pào
dǎ pào
fán pào
bǎ pào
pái pào
lǐ pào
shuāi pào
yě pào
tái pào
gāng pào
dà pào
cūn pào
fàng pào
shān pào
biān pào
tái pào
mào pào
huā pào
sān pào
chuàn pào
fēi pào
lǐ pào
biān pào
lěng pào
máo pào
shī pào
shuǐ pào
kōng pào
hōng pào
qiāng pào
chòng pào
huǒ pào
tǔ pào
zhú pào
huī pào
⒈ 开炮。礮,同“炮”。
引《花月痕》第四七回:“到了次年庚申秋,逆倭又自粤东驶船百餘艘,游弋海口,欲谋报復,却不敢上岸, 荷生復行申讨,贼正轰礮,忽倒了礮手三人,执旗大头目一人,你道为何呢?”
轰hōng(1)象声词:突然~的一声;震得山鸣谷应。(2)(动)(雷)鸣;(炮)击;(火药)爆炸:~炸|~击|雷~电闪。(3)(动)赶;驱逐:~麻雀|他摇着鞭子~牲口|把他~出去。
炮读音:páo,bāo,pào[ pào ]1. 重型武器的一类,有迫击炮、高射炮、火箭炮等:炮兵。炮弹。
2. 爆竹:鞭炮。花炮。
3. 爆破土石等在凿的眼内装进炸药后称“炮”。