fēng luó
fēng zǐ
fēng pù
fēng suì
fēng gǔ
fēng shù
fēng jǐng
fēng láng
fēng hòu
fēng zhài
fēng shī
fēng tuò
fēng tái
fēng pèi
fēng xiǎn
fēng qū
fēng guàn
fēng huǒ
fēng dūn
fēng lǔ
fēng zhēn
fēng hòu
fēng chén
fēng yān
fēng yì
yī chén
qīng chén
yuè chén
bì chén
zhū chén
yīn chén
xīn chén
zǐ chén
jū chén
làn chén
yān chén
zhū chén
tóng chén
shòu chén
lù chén
lí chén
pì chén
niè chén
sāi chén
shì chén
xǐ chén
hán chén
wèi chén
méng chén
yáng chén
mǎ chén
yíng chén
mào chén
jī chén
jīng chén
diàn chén
nuǎn chén
yīng chén
ní chén
qióng chén
shā chén
gēn chén
shì chén
lǔ chén
jìng chén
kuáng chén
wēi chén
jīn chén
gāo chén
hòu chén
àn chén
chù chén
jué chén
qū chén
xià chén
wǔ chén
shā chén
fēi chén
yù chén
tāo chén
niè chén
huī chén
zhū chén
kè chén
kàng chén
jīng chén
chāo chén
fǎ chén
sú chén
fèng chén
shén chén
wài chén
fú chén
nuǎn chén
fēng chén
yú chén
yǎn chén
péi chén
zì chén
bīng chén
dí chén
bài chén
xì chén
gē chén
piāo chén
biāo chén
cù chén
fǔ chén
liú chén
qū chén
chuī chén
liù chén
bù chén
fāng chén
piāo chén
hú chén
fáng chén
yì chén
zhēng chén
wēi chén
lǜ chén
guāng chén
qíng chén
wàng chén
guǐ chén
chū chén
níng chén
gǔn chén
kě chén
rǎn chén
zhū chén
yǔ chén
zèng chén
jì chén
kōng chén
chéng chén
jiē chén
yí chén
āi chén
fú chén
fēng chén
sì chén
wǔ chén
yì chén
xiāo chén
lòu chén
xiān chén
ruǎn chén
yóu chén
qū chén
dǎn chén
jiàng chén
lǜ chén
yíng chén
yì chén
mò chén
qū chén
xiān chén
shēng chén
juān chén
biān chén
jué chén
yǎng chén
lǚ chén
luò chén
shēng chén
zī chén
fán chén
yè chén
hóng chén
lù chén
zōng chén
qīng chén
qīng chén
gòu chén
xíng chén
zéi chén
jié chén
shàng chén
sè chén
liáng chén
huì chén
chē chén
huáng chén
huī chén
wú chén
yì chén
xiāng chén
xì chén
qián chén
fěn chén
péng chén
méi chén
huàn chén
sù chén
chú chén
xiāo chén
⒈ 烽火和烟尘。借指战乱。
引元宫天挺《范张鸡黍》第一折:“想高皇,想高皇,本亭长,区区泗水滨。将诸侯,西入秦,不五年,扫清四海絶烽尘。”
明高启《与刘将军杜文学晚登西城》诗:“相期俱努力,天地正烽尘。”
《西湖佳话·三台梦迹》:“今天下承平日久,耳不闻兵戈铁马之声,目不观烟火烽尘之警。”
烽fēng(名)烽火;古时边防报警的烟火;有敌人来侵犯的时候;守卫的人就点火相告。
尘读音:chén尘chén(1)(名)尘土;附在器物上或飞扬着的细土:除~器|一~不染。(2)(名)尘世:红~|~俗。