mēng sōng
shǒu sōng
fā sōng
qiáo sōng
zhī sōng
méng sōng
yún sōng
jiàn sōng
yǎn sōng
shān sōng
bā sōng
kuān sōng
chì sōng
xìng sōng
lóng sōng
qiáo sōng
kū sōng
gǔ sōng
sū sōng
féi sōng
tóng sōng
ěr sōng
péng sōng
kē sōng
guā sōng
sǎo sōng
lóu sōng
qiáo sōng
kē sōng
péng sōng
kū sōng
yú sōng
hán sōng
xī sōng
zhū sōng
zhǎng sōng
wǎ sōng
qīng sōng
pán sōng
fēi sōng
ò sōng
qīng sōng
zhēn sōng
shū sōng
mèng sōng
fàng sōng
shuǐ sōng
péng sōng
jīn sōng
yān sōng
gān song
lóng sōng
ròu sōng
⒈ 亦称“栝子松”。松的一种,叶为三针。
引宋周密《癸辛杂识前集·松五粒》:“凡松叶皆双股,故世以为松釵,独栝松每穗三鬚,而高丽所产,每穗乃五鬣焉,今所谓华山松是也。”
明陆深《春雨堂随笔》:“栝松百年,即有白衣如粉,《本草》谓之艾衲香。”
明李时珍《本草纲目·木一·松》:“然叶有二鍼、三鍼、五鍼之别,三鍼者为栝子松。”
1. 古书上指桧树。
2. 箭末扣弦处:箭栝。矢栝。
3. 多年生草本植物,爬蔓,果实椭圆形。根和果实均可入药。通称“栝楼”。
松读音:sōng松sōng(1)(名)松科植物总称:~科植物。(2)(形)松散:~~垮垮。(3)(动)使……松:~~腰带|~~琴弓。(4)(形)经济宽裕:大手大脚;手~得很。(5)(动)解开;放开:~手|~绑。(6)(名)用鱼虾瘦肉等做成的绒状或碎沫状的食品:肉~|鱼~。(7)姓。