qiáo fēng
qiáo bàn
qiáo huà
qiáo fēng
qiáo jié
qiáo qiān
qiáo huà
qiáo lín
qiáo gàn
qiáo yá
qiáo zhì
qiáo sù
qiáo jié
qiáo zhuāng
qiáo cái
qiáo yuè
qiáo yàng
qiáo shù
qiáo zhuāng
qiáo rén
qiáo qiè
qiáo shì
qiáo sōng
qiáo gàn
qiáo zuò
qiáo zǐ
qiáo kē
qiáo sǒng
qiáo qiáo
qiáo qiāng
qiáo hǎo
qiáo fèn
qiáo shān
qiáo xìng
qiáo qiān
qiáo cái
qiáo mù
shǒu sōng
kū sōng
shān sōng
lóu sōng
fàng sōng
qīng sōng
lóng sōng
fēi sōng
pán sōng
péng sōng
gǔ sōng
sū sōng
yān sōng
xī sōng
kū sōng
qīng sōng
lóng sōng
zhǎng sōng
tóng sōng
fā sōng
kē sōng
kuān sōng
sǎo sōng
gān song
zhū sōng
péng sōng
wǎ sōng
bā sōng
yún sōng
péng sōng
qiáo sōng
zhēn sōng
shuǐ sōng
ěr sōng
ò sōng
méng sōng
qiáo sōng
kē sōng
hán sōng
xìng sōng
qiáo sōng
yú sōng
guā sōng
shū sōng
jīn sōng
chì sōng
zhī sōng
jiàn sōng
féi sōng
mēng sōng
yǎn sōng
mèng sōng
ròu sōng
⒈ 高大的松树。
引《诗·郑风·山有扶苏》:“山有乔松,隰有游龙。”
汉马融《广成颂》:“陵乔松,履脩樠;踔攳枝,杪标端;尾苍蜼,掎玄猨;木产尽,寓属单。”
明沉鲸《双珠记·人珠还合》:“特俾丝萝,得附乔松。”
⒉ 古代传说中王子乔和赤松子的并称。两人均为传说中的仙人。
引《战国策·秦策三》:“君何不以此时归相印,让贤者授之,必有伯夷之廉,长为应侯,世世称孤,而有乔松之寿。”
《三国志·魏志·董昭传》:“居有泰山之固,身为乔松之偶。”
《三国演义》第一〇二回:“但存忠孝节,何必寿乔松。”
高大的松树。
乔qiáo(1)(形)高:~木。(2)(Qiáo)姓。(3)(形)假(扮):~装。
松读音:sōng松sōng(1)(名)松科植物总称:~科植物。(2)(形)松散:~~垮垮。(3)(动)使……松:~~腰带|~~琴弓。(4)(形)经济宽裕:大手大脚;手~得很。(5)(动)解开;放开:~手|~绑。(6)(名)用鱼虾瘦肉等做成的绒状或碎沫状的食品:肉~|鱼~。(7)姓。