wǎ mà
wǎ lǒng
wǎ jiang
wǎ pán
wǎ fǔ
wǎ lǒng
wǎ quān
wǎ bǔ
wǎ lú
wǎ yáo
wǎ pì
wǎ bō
wǎ léi
wǎ ōu
wǎ guàn
wǎ jǐ
wǎ zhuān
wǎ kuài
wǎ píng
wǎ héng
wǎ gāng
wǎ quán
wǎ wǔ
wǎ huā
wǎ lǒng
wǎ xiǎn
wǎ yàn
wǎ fáng
wǎ qíng
wǎ léng
wǎ jiě
wǎ piàn
wǎ tè
wǎ àn
wǎ pán
wǎ kōu
wǎ zhí
wǎ tā
wǎ sì
wǎ qì
wǎ dèng
wǎ zèng
wǎ pén
wǎ rén
wǎ zǐ
wǎ yáo
wǎ sàn
wǎ zhī
wǎ zhā
wǎ liū
wǎ là
wǎ dēng
wǎ lǐ
wǎ hé
wǎ wǎn
wǎ suì
wǎ shì
wǎ sōng
wǎ lóng
wǎ fǒu
wǎ píng
wǎ shè
wǎ dǐng
wǎ shí
wǎ yí
wǎ liè
wǎ guān
wǎ zhǎo
wǎ màn
wǎ jī
wǎ lán
wǎ yīng
wǎ zhàn
wǎ liáng
wǎ gǔ
wǎ miàn
wǎ xū
wǎ gǒu
wǎ gé
wǎ dà
wǎ gōng
wǎ biān
wǎ wǎn
wǎ líng
wǎ zhuān
wǎ chēng
wǎ dūn
wǎ sī
wǎ dòu
wǎ què
wǎ sī
shān sōng
fàng sōng
péng sōng
qiáo sōng
gān song
bā sōng
xī sōng
wǎ sōng
yú sōng
méng sōng
zhī sōng
fēi sōng
yǎn sōng
shuǐ sōng
ròu sōng
qīng sōng
chì sōng
ò sōng
qiáo sōng
jīn sōng
péng sōng
yān sōng
xìng sōng
qiáo sōng
kē sōng
shǒu sōng
mēng sōng
péng sōng
pán sōng
sǎo sōng
lóng sōng
lóu sōng
yún sōng
zhǎng sōng
tóng sōng
zhū sōng
sū sōng
kuān sōng
mèng sōng
ěr sōng
fā sōng
qīng sōng
hán sōng
jiàn sōng
shū sōng
féi sōng
kū sōng
zhēn sōng
kū sōng
guā sōng
lóng sōng
gǔ sōng
kē sōng
草名。生屋瓦上或深山石罅里。叶厚,细长而尖,多数重叠,望之如松,故名。可.入药。又称昨叶荷草。
⒈ 草名。生屋瓦上或深山石罅里。叶厚,细长而尖,多数重迭,望之如松,故名。可入药。又称昨叶荷草。参阅明李时珍《本草纲目·草十·昨叶荷草》。
引唐崔融《瓦松赋》序:“瓦松者产于屋霤之上,千株万茎,开花吐叶,高不及尺,下纔如寸。”
宋陆游《山寺》诗:“林深栗鼠健,屋老瓦松长。”
鲁迅《野草·颓败线的颤林动》:“但也看见屋上瓦松的茂密的森林。”
植物名。景天科石莲华属,多年生常绿草本。生屋上及深山石罅中,茎的上部开花,总状花序,花白色。叶厚,细长而尖,多数重叠,望之如松,故称为「瓦松」。
1. 用陶土烧成的:瓦罐。瓦器。瓦釜雷鸣(喻无德无才的人占据高位,煊赫一时)。
2. 〔瓦特〕电的功率单位。简称“瓦”。
3. 用陶土烧成的覆盖房顶的东西:瓦当(dāng )(即瓦筒之头)。瓦匠。
松读音:sōng松sōng(1)(名)松科植物总称:~科植物。(2)(形)松散:~~垮垮。(3)(动)使……松:~~腰带|~~琴弓。(4)(形)经济宽裕:大手大脚;手~得很。(5)(动)解开;放开:~手|~绑。(6)(名)用鱼虾瘦肉等做成的绒状或碎沫状的食品:肉~|鱼~。(7)姓。