làn yún
làn kē
làn zhàng
làn wū
làn é
làn yíng
làn zhǐ
làn cháng
làn hàn
làn zhǔ
làn jiàng
làn zhàng
làn jiàn
làn zhēng
làn làn
làn shǎng
làn màn
làn hóng
làn yáng
làn ní
làn jiāng
làn miào
làn shí
làn huǒ
làn wèi
làn shā
làn zǎi
làn màn
làn suì
làn táo
làn zhuó
làn wěi
làn kā
làn jiǎo
làn fǔ
làn yì
làn shǒu
làn yín
làn yǐn
làn zǐ
làn sǔn
làn bǎn
làn zǎi
làn kuì
làn ròu
làn dòu
làn liào
làn zhào
làn shèn
làn huáng
làn yè
làn zǐ
làn ruò
làn shì
làn tuō
làn zuì
làn kāi
làn fàn
làn màn
làn fā
làn bài
làn gàn
làn huò
làn bǐng
làn yóu
làn bān
làn mù
làn mí
làn hu
làn huài
làn shú
làn màn
hán kē
qīng kē
chí kē
fēng kē
qiú kē
gù kē
nán kē
gāo kē
huáng kē
cāo kē
héng kē
shù kē
làn kē
chēng kē
zhēn kē
fēng kē
qióng kē
zhí kē
míng kē
zāng kē
tiáo kē
xié kē
hóng kē
bìng kē
shuāng kē
zhū kē
qiáo kē
róu kē
wú kē
diǎn kē
fǔ kē
huái kē
qú kē
fá kē
míng kē
jīn kē
zhī kē
jiāo kē
gǔ kē
kōng kē
zǎn kē
tóng kē
fán kē
yún kē
lǜ kē
qiáo kē
lín kē
fēng kē
南朝·梁·任昉《述异记》卷上:“信安郡·石室山,晋时王质伐木,至,见童子数人,棋而歌,质因听之。童子以一物与质,如枣核,质含之,不觉饥。hAo86.俄顷,童子谓曰:‘何不去?’质起,视斧柯烂尽,既归,无复时人。”后以“烂柯”谓岁月流逝,人事变迁。
谓荒诞不可信。
作听琴的典故。
指烂柯山。
借指下棋。
⒈ 后以“烂柯”谓岁月流逝,人事变迁。
引南朝梁任昉《述异记》卷上:“信安郡石室山,晋时王质伐木,至,见童子数人,棋而歌, 质因听之。童子以一物与质,如枣核, 质含之,不觉飢。俄顷,童子谓曰:‘何不去?’ 质起,视斧柯烂尽,既归,无復时人。”
宋陆游《东轩花时将过感怀》诗:“还家常恐难全璧,閲世深疑已烂柯。”
⒉ 谓荒诞不可信。
引宋赵彦卫《云麓漫钞》卷十:“况人一夕不寝必困,岂有两昼夜而不觉,朝廷为之废务?殆几於烂柯之説矣。所以孟子有‘尽信《书》’之嘆。”
⒊ 借指下棋。
引唐窦常《哭张仓曹南史》诗:“丽藻尝专席,閒情欲烂柯。”
清钱谦益《<棋谱新局>序》:“安知夫烂柯之老,橘中之叟,不揶揄窃笑耶?”
⒋ 作听琴的典故。
引清俞樾《茶香室丛钞·烂柯事有异说》:“宋朱翌《猗觉寮杂记》云:烂柯多用为棋事,听琴亦然。”
⒌ 指烂柯山。参见“烂柯山”。
引清魏源《粤江舟行》诗之五:“隔江更烂柯,趾麓闑棖值。”
自注:“隔江烂柯山即端溪砚坑也,与七星厓对峙水口。”
晋代王质上山砍柴,遇仙人下棋,置斧而观,后见斧柄朽烂,回家时,已百岁,时人皆不识的故事。典出南朝梁.任昉《述异记.卷上。后比喻人世的变换转移》。
烂làn(1)(形)基本义:某些固体物质组织破坏或水分增加后松软;熟透:某些固体物质组织破坏或水分增加后松软;熟透(2)(形)腐烂:~梨可以做酒。(3)(形)破碎;破烂:~纸|破铜~铁|衣服穿~了。(4)(形)头绪乱:一本~帐|~摊子。
柯读音:kē柯kē(1)(名)〈书〉草木的枝茎。(2)(名)〈书〉斧子的柄。(3)(名)(Kē)姓。