làn kē
làn huǒ
làn shā
làn bài
làn zǐ
làn fàn
làn ní
làn shèn
làn jiàn
làn hóng
làn zhàng
làn shú
làn táo
làn bān
làn zǎi
làn bǎn
làn miào
làn yì
làn kuì
làn bǐng
làn dòu
làn kāi
làn hu
làn jiàng
làn ròu
làn huài
làn yáng
làn cháng
làn yóu
làn huáng
làn zuì
làn zhàng
làn kā
làn tuō
làn yún
làn jiǎo
làn màn
làn sǔn
làn làn
làn mù
làn zhuó
làn yǐn
làn liào
làn zǎi
làn zhào
làn zǐ
làn màn
làn fā
làn shì
làn wèi
làn shí
làn yè
làn wěi
làn shǒu
làn ruò
làn zhēng
làn màn
làn fǔ
làn wū
làn hàn
làn mí
làn huò
làn màn
làn shǎng
làn yín
làn gàn
làn jiāng
làn zhǔ
làn yíng
làn é
làn suì
làn zhǐ
róu cháng
zhí cháng
gē cháng
xiá cháng
chēng cháng
wū cháng
yáng cháng
fèi cháng
lǚ cháng
féi cháng
xiāng cháng
yǔ cháng
bié cháng
xiāo cháng
jiāo cháng
juān cháng
lì cháng
qiān cháng
shí cháng
tóng cháng
xīn cháng
jiāo cháng
chōu cháng
cùn cháng
qián cháng
pán cháng
máng cháng
mèng cháng
bān cháng
tā cháng
qiāng cháng
tōng cháng
hú cháng
bēi cháng
kōng cháng
chóu cháng
fǔ cháng
huáng cháng
sī cháng
mù cháng
guī cháng
xiù cháng
lǐ cháng
qíng cháng
tàn cháng
zhōng cháng
lǐ cháng
bì cháng
gāng cháng
yú cháng
xiǎo cháng
tòng cháng
lí cháng
tā cháng
huí cháng
duàn cháng
jiǔ cháng
fán cháng
fěn cháng
é cháng
jǐn cháng
chōng cháng
dù cháng
shí cháng
là cháng
kuān cháng
chēng cháng
kū cháng
jī cháng
sōu cháng
rè cháng
jué cháng
shī cháng
tuō cháng
gān cháng
làn cháng
guàn cháng
kū cháng
jī cháng
cài cháng
jī cháng
sāo cháng
guǎng cháng
ǒu cháng
lěng cháng
fù cháng
féi cháng
jié cháng
wú cháng
jī cháng
shèn cháng
zhōng cháng
jī cháng
gāng cháng
dà cháng
xǐ cháng
jū cháng
⒈ 损伤胃肠;使胃肠溃烂。
引《吕氏春秋·本生》:“肥肉厚酒,务以自彊,命之曰烂肠之食。”
晋葛洪《神仙传·王远》:“王方平语蔡经家人曰:‘吾欲赐汝辈美酒,此酒方出天厨,其味醇醲,非俗人所宜饮,饮之或能烂肠,今当以水和之。’”
宋龚鼎臣《东原录》:“若以下二患烂肠之食、伐性之斧证之,当以蹶为倒也。”
⒉ 借指酒。
引南朝梁元帝《金楼子·立言下》:“殷洪远云:周旦腹中有三斗烂肠。”
烂làn(1)(形)基本义:某些固体物质组织破坏或水分增加后松软;熟透:某些固体物质组织破坏或水分增加后松软;熟透(2)(形)腐烂:~梨可以做酒。(3)(形)破碎;破烂:~纸|破铜~铁|衣服穿~了。(4)(形)头绪乱:一本~帐|~摊子。
肠读音:cháng肠cháng(~子)消化器官的一部分;开头像管子;上端连胃;下端通肛门。起消化和吸收作用。也叫肠管。